HỒI KÝ VƯỢT BIÊN
BÀI 6: KẾ HOẠCH ĐEM GHE LỚN RA BIỂN
Bài và hình: TRINH HAO TAM
Ngày 2-12-1978. Sau một đêm bị muỗi U Minh tấn công
biển người nhưng vì quá mệt nên tôi cũng ngủ được một giấc ngon lành trên ghe
chật chội. Sáng nay trời mù sương hứa hẹn một ngày khô ráo nắng tốt, nghe radio
Sài Gòn nói một trận bão sắp sửa thổi vào VN, bọn tôi cũng hơi lo nhưng ông Hai
nói vùng Cà Mau này hiếm khi nào bão thổi tới. Đang ăn xôi gà, cà phê sáng có một
chiếc ghe chài đi sông gắn động cơ công suất mạnh chạy ngang qua, có tiếng người
nói : “Chà ghe biển này ngon lành quá! Cỡ này bảo đảm là đi tới Úc Đại Lợi dễ
như cơm sườn. Bao nhiêu một người vậy?” Tôi chột dạ nhưng thấy vui vui.
Đoàn ghe tiếp tục lên đường hướng về phía biển ở hướng
Tây Nam không bao lâu thì đến quận lỵ Thới Bình thuộc tỉnh Cà Mau bây giờ gọi
là Minh Hải. Bắt đầu từ đây chúng tôi càng thận trọng hơn vì càng gần biển họ
càng để ý các ghe tàu nhiều hơn nên ghe biển Cá Mập phải lui ra sau thật xa,
ghe Tư Phúc với cánh Lê Xâu đi đầu, tới ghe tôi và 2 xuồng Thời, Son và Sáu Mập
chạy máy Kohler 7. Qua khỏi chợ Thới Bình thì gặp trạm kiểm soát bên bờ sông thổi
tu huýt ngoắc cả 3 ghe chúng tôi vào! Chúng tôi lại một phen lên ruột, bàn với
nhau là làm như cả bọn không quen biết nhau, gia đình thì đi thăm bà con, người
thì đi tìm nơi làm ăn sinh sống vì quá nghèo, riêng tôi thì sẽ nói đi công tác
tu bổ hải đăng Hòn Khoai vì 6 tháng trước tôi có ra đó công tác và tôi giữ lại
bộ hồ sơ với các bản vẽ cho đến bây giờ. Công an đứng trên trạm hỏi muốn quá
giang tới Cà Mau, Tư Phúc nói tụi tôi đi Ông Đốc không có vô Cà Mau nên công an
không nói gì.
Từ đây chúng tôi cảm nhận được không khí mát mẻ của
gió biển, trời nắng tốt nhưng gió Đông Bắc bắt đầu thổi mạnh, cảm thấy mùa Tết
đã gần kề. Hai bên bờ sông Ông Đốc toàn là rừng sát ngập mặn với các cây chà
là, đước, tràm, mắm, vẹt. Cây chà là thuộc dòng họ dừa (palm), ở vùng này trái
không ăn được nhưng người ta thường chặt ngang trên ngọn lấy củ hủ vì bên trong
có con đuôn lớn sống trong đó. Con đuôn mập trắng này chiên lên hay hấp trong nồi
cơm ăn rất ngon. Nước sông ở đây bắt đầu mặn và trên Cá Mập hôm qua chúng tôi
đã lấy nước ngọt ở Vĩnh Thuận một phuy đầy 220 lít.
Khoảng độ 3 giờ chiều chúng tôi đã đến cách làng
Sông Ông Đốc khoảng 4 cây số. Cá Mập chun vào một con rạch nhỏ và neo ở đó, ông
Hai dặn thằng Hùng 12 tuổi ở trên ghe canh giữ nếu ai có đến hỏi nói người nhà
vô trong ruộng canh tác. Ở đây việc đó cũng bình thường, đến chiều xong việc ruộng
vườn họ sẽ đem ghe về làng. Ghe Tư Phúc đi luôn vô làng Ông Đốc mà ông Hai
không biết vì ông mắc bận với Cá Mập. Khi ông hay được ông lo lắng sợ vô làng
thấy đông người lạ người ta nghi ngờ thì hỏng việc! Ghe Long Xuyên tôi và ghe
xuồng của Thời, Son đậu ở đây chờ ông Hai sắp xếp làm sao đưa Cá Mập cho nó ra
biển vẫy vùng.
Ghe tôi cập bờ xong thì tắt máy, bộ đội Niên đi bộ về
làng. Ông Hai và thằng con tên Lâm 20 tuổi giao ghe cho thằng Hùng 12 tuổi giữ
cũng đi bộ về làng, chỉ còn bà Hai ở lại với chúng tôi. Thấy ghe đậu gần một
cái nhà sợ họ thấy trên ghe đông người nên bà muốn dời ghe đi xa một chút. Bà
nhổ neo lên, lấy xào tre ra chống. Nhưng bà chống một hồi thì gặp gió và nước
ròng chảy ra biển, khiến ghe chúng tôi trôi ra giữa sông có khuynh hướng trôi
luôn về làng Ông Đốc ở cửa ra biển thì chắc tiêu tùng! Máy Yanmar 2 block khá lớn,
tôi và bà Hai giựt ná thở mà nó trơ ra không chịu nổ! Nó trôi phăng phăng đi ở
giữa sông. Có một ghe đuôi tôm gắn máy Kohler nhỏ đi ngang qua, tôi kêu họ kéo
dùm ghe chúng tôi vào bờ cho đừng trôi. Họ nói máy ghe họ hư mới sửa được nhưng
còn yếu lắm kéo không nỗi. Họ nói cứ để nó trôi về làng nơi đó có một tiệm sửa
máy, mướn họ sửa cho. Trong lúc ghe trôi may quá trôi ngang qua ghe Thời, Son đậu
gần đó, Thời nổ máy đuôi tôm chạy ghe ra tiếp cứu, tôi quăng dây cho nó để kéo
vô bờ.
Cột ghe vào một cây mắm trên bờ xong xuôi thì bổng
có tiếng máy ghe lớn chạy tới, nhìn kỹ là một chiếc ghe đi biển lạ nhưng tôi giựt
mình vì nó mang bảng số MH3637 cùng số với ghe Cá Mập. Thì ra đó là ghe của ông
Hai, ghe cập vào hông ghe tôi. Một thanh niên lạ xưng tên Vui là một người rể
khác của ông Hai. Trước đây khi bàn kế hoạch ông Hai cũng có nhắc đến anh chàng
này, anh ta là lính Địa Phương Quân VNCH nay rã ngũ về Ông Đốc đánh cá làm ruộng.
Khi gặp Lê Xâu, Tư Phúc trong làng, anh ta chạy ra đây tìm tôi cho biết mặt và
trao đổi tình hình.
Tôi hỏi dầu Diesel chạy máy Cá Mập hiện đã có bao
nhiêu phuy. Anh ta nói được có 1 phuy 200 lít (50 gallons Mỹ). Tôi kêu mua thêm
một số can nhựa chứa dầu nữa và một số can đựng nước ngọt và đưa tiền cho anh
ta. Anh ta cho biết không có đồng hồ tay để xem giờ, tôi liền tháo chiếc đồng hồ
Seiko mua khi đi Nhật trao cho anh ta. Tôi hỏi về cách đem Cá Mập mới đóng ra
biển làm sao cho trót lọt qua mắt được công an biên phòng đóng ở cửa Sông Ông Đốc
vì ghe lạ? Vui cho biết kế hoạch như sau:
Ghe vượt biên Cá Mập sẽ không ra cửa Ông Đốc này mà
ra ở cửa dưới cách vài cây số. Công An biên phòng dưới đó không rõ các ghe trên
này nên ra dễ hơn sau khi trình giấy tờ hợp lệ tức là giấy của MH3637. Sau đó anh
ta lái ghe Cá Mập đến gần Làng Ông Đốc và để thằng Hùng ở giữ ghe và mang giấy
ghe MH3637 lội bộ về làng trao cho ông Hai và thằng Lâm. Sau đó cả 3 người lấy
ghe đánh cá cũ MH3637 này đi ra cửa Làng Ông Đốc với lý do đi đánh cá. Rồi cả 3
lái chạy đến ghe vượt biên Cá Mập đang đậu và lấy cả hai ghe đi đón chúng tôi từ
trong rừng lội bãi lầy đi ra, xong chúng tôi lên Cá Mập và khởi hành ra khơi.
Tôi nói tôi sẽ tránh Hòn Chuối và Hòn Buôn vì sợ có
hải quân đóng trên đó và đưa cho Vui xem tấm bản đồ in màu tỷ lệ 1/100.000 do
Nha Địa Dư Quốc Gia ấn hành. Vui chỉ cho tôi vị trí bờ biển về hướng Bắc cách
làng khoảng 3, 4 cây số nơi chúng tôi sẽ lội sình ra, hai ghe biển sẽ đến đón
chúng tôi tại đó.
Bàn xong Vui lên ghe đánh cá lái về làng, ghe cũ
MH3637 nhỏ hơn ghe Cá Mập, gắn máy Yanmar 2 block mà chạy rẽ sóng, mũi ghe ngất
cao lên trông rất dũng mãnh. Tối ông Hai chèo xuồng ba lá ra, pha cà phê rồi
lên mui ghe ngồi uống, các bà và con nít dưới ghe sợ muỗi nên đã vô mùng ngủ.
Bà Hai trong lúc xách ấm nước sôi không biết vấp cái gì trên mui ghe mà té ngã
và đổ nước sôi vô mình ông Hai. Ông bị phỏng la oái oái “Tới giờ này mà phỏng
nước sôi thì còn làm ăn gì được nữa! Tôi lấy kem đánh răng Hynos đưa cho ông xức
vào các vết đỏ phỏng.
Ông Hai định lánh mặt xóm giềng, chừng nào tụi tôi
đi xong rồi mới xuất hiện, nói là đi Cần Thơ sửa ghe lâu nay mới về. Ông định
khuya làng xóm ngủ hết, ông và bà Hai mới lén về nhà ngủ, nhưng đi giữa đường
khuya khoắt quá, lại sợ hàng xóm thấy nên hai người dừng xuồng lại, lên bờ quấn
tấm ny long mà ngủ qua đêm.
No comments:
Post a Comment