CHƯƠNG 26
ÐỒI VOI VÀ ÐỘNG SÁO TRÚC Ở
QUẾ LÂM
Ðộng Sáo
Trúc (Reed Flute Cave) còn gọi là Ðộng Lô Ðịch là thắng cảnh đẹp ở Quế Lâm sau
cảnh sông Li. Ðộng Sáo Trúc cách trung tâm Quế Lâm 5 km về hướng Tây Bắc nơi
đây có những động đá rộng, vào sâu bên trong quang cảnh lung linh huyền ảo với
những thạch nhũ tạo thành những hình tượng muôn hình vạn trạng khiến du khách
mê hồn như lạc vào động thiên thai. Thật ra gọi là Ðộng Sáo Sậy thì đúng hơn vì
chữ “reed” có nghĩa là sậy (một loại cỏ lớn có đốt và thẳng thường mọc ở vùng
đầm lầy). Ðộng mang tên này vì vùng bên ngoài có rất nhiều sậy mọc và người ta
dùng nó để làm sáo, một nhạc cụ dùng để thổi, hơi gió qua những lỗ nhỏ phát ra
thanh âm.
Buổi sáng ngày 17-10-2005
chúng tôi lên xe đến Ðồi Voi (Elephant Hill) ở về phiá Nam thành phố cạnh bờ
sông Li và một nhánh nhỏ của nó có tên là sông Taohua (Hoa đào nở). Con đường
dọc bờ sông Li gần điểm du lịch Ðồi Voi rất đẹp, là khu phố cổ với những hàng
cây râm mát, biệt thự xưa cũ nay được biến thành cơ quan nhà nước hay nhà hàng,
khách sạn. Xe chúng tôi đậu bên lề đường chờ Dean là hướng dẫn viên vào thu xếp
chỗ đậu xe và mua vé tham quan cho cả đoàn. Trong lúc ngồi trên xe có một anh
chàng cỡi xe đạp đến mời mua chôm chôm và chôm chôm của anh ta tươi và rất
ngọt. Dean trở ra xe phát vé (giá 20 yuan) và hướng dẫn chúng tôi vào cửa. Dọc
theo hàng rào trước cửa vào là những bảng hiệu quảng cáo bán các sản phẩm như
máy vi tính, điện thoại di động, thuốc bổ v.v...tôi không đọc chữ được nhưng
xem hình. Qua cửa bước xuống những bậc thang bờ sông thấp ở phía dưới, du khách
rất đông nói cười rộn rã trước dãy cửa hàng bán phim chụp ảnh, pin, bưu ảnh
(postcard), nước ngọt, đồ kỷ niệm v.v...Nhìn về hướng Nam là một ngọn đồi nằm
chận dòng sông nhưng chân đồi ở ngoài sông bị nước chảy tạo thành một cái hang
thông gió nhìn như con voi đang uống
nước. Bên trên đỉnh đồi có một khối đá nghiêng có dạng một đuôi kiếm. Người ta
kể rằng: ngày xưa, có một con voi vốn là tướng trời được phái xuống trần làm
việc. Khi tới Quế Lâm, thấy cảnh đẹp nên ở lại trần gian. Thượng đế tức giận
sai thiên lôi đem gươm đâm vào lưng voi và đày nó thành đá đứng muôn đời bên bờ
sông Li. Câu chuyện có ý muốn nói rằng làm tướng trời cũng không bằng làm dân
Quế Lâm (?). Ðêm trăng mặt sông phản chiếu ánh trăng như dát bạc, nhìn mặt sông
qua hang tròn, thấy như một mặt trăng. Các thi nhân ngày xưa cho rằng có hai
mặt trăng: trên trời một mặt trăng và dưới sông một mặt trăng!
Ðồi Voi ngày xưa được gọi là
đồi Li, đồi Yi, đồi Chenshui có lịch sử hàng trăm triệu năm, có cao độ 200 mét,
đỉnh đồi cách mặt sông là 55 mét. Bên trong vách động có 70 câu thơ khắc trên
đá ca tụng vẻ đẹp nơi đây, ghi niên đại đời nhà Ðường, nhà Tống. Trên đỉnh đồi
Voi hiện lên nền trời tháp chùa cổ có tên là chùa Puxian được xây từ thời nhà
Minh (1368-1644). Ðồi Voi là hình ảnh biểu tượng của Quế Lâm.
Lang thang bên bờ sông chụp
hình thì có các cô gái che dù mặc quần áo sắc tộc mời đứng chung chụp hình. Mỗi
cô ra giá 5 yuan cho một lần chụp (tôi chụp cả chục tấm cho chắc ăn!). Các bà
trong đoàn cũng kêu các cô đứng chụp. Các cô gái kiếm được bộn tiền sáng nay
nên mặt mày cô nào cũng tươi rói.
Rời đồi Voi xe chúng tôi chạy
lên hướng Bắc vào cổ thành cũng nằm cạnh bờ sông Li, nơi đây là trung tâm Quế
Lâm ngày xưa nhưng bây giờ muốn giữ cảnh cổ nên không cho cất những kiến trúc
mới. Thành cũng xây bằng gạch nung đen
nhưng tường thấp và mõng không cao hơn nhà dân bao nhiêu nên khó thấy, thêm nữa
lại bị cây cối che phủ. Bên trong thành là tư dinh của hoàng tử Jingjiang họ
hàng trong hoàng tộc nhà Minh, làm quan trấn ở đây. Xung quanh tư dinh quan
trấn là những ngôi nhà lớn tường vàng, ngói đỏ kiến trúc có vẽ Âu Châu xây
khoảng đầu thế kỷ 20 ngày nay là trường Ðại Học Sư Phạm. Chúng tôi vào đây để
viếng một thắng cảnh có tên là Solitary Beauty Peak (Ðộc Tú Sơn - Duxiu Peak)
là một ngọn núi thẳng đứng như cột nhà cao 216 mét, người Trung Hoa gọi là Nam
Thiên Nhất Trụ (Sky-Supporting Pillar in the South). Thời Nam Triều (420-589)
Yan Yanzhi tổng trấn Quế Lâm đã cho khắc dòng chữ “Không nơi nào đẹp hơn ngọn độc đỉnh này” từ
đó mới có tên là Solitary Beauty Peak.
Xe chúng tôi đậu lại dưới
chân núi là khu trường đại học nên có rất nhiều nhà cửa và cây cối lâu đời
nhưng được chăm sóc khá sạch sẽ, lối đi trồng hoa tươi mát. Cạnh đó là phòng
tranh của trường đại học, hướng dẫn viên cho biết ai muốn vào xem và mua tranh
thì vào, ai thích lên núi Ðộc Tú Sơn thì có đường lên nhưng khá vất vả, bù lại
đứng trên ngọn sẽ thấy vẻ đẹp của thành phố Quế Lâm phiá dưới chân mình (vé
tham quan là 5 yuan đã mua cho cả đoàn khi vào khu này).
Chúng tôi vào xem tranh vẽ
bằng đủ mọi thể loại, cũng đẹp và giá tương đối hợp lý. Bà qủa phụ Hoài Trung
(ban tam ca Thăng Long gồm Hoài Trung, Hoài Bắc, Thái Thanh) có vẻ thích bức
tranh vẽ một bầy ngựa (có lẽ bà nhìn bức tranh nhớ lại nhạc phẩm “Ngựa Phi
Ðường Xa” không ai ca hay hơn ông Hoài Trung với những tiếng ngựa hí bằng giọng
của ông). Bà nhờ tôi hỏi giá với các cô bán tranh và sau khi trả giá mua được
với giá 25 USD. Tôi nói thêm với bà đó là bức tranh “Mã Ðáo Thành Công” theo tích
“Phú Ông Thất Mã” (Phú ông mất ngựa rồi mấy hôm sau ngựa mất dẫn một bầy ngựa
khác về).
Bà vợ nhà tôi rũ lên núi Ðộc
Tú Sơn hay là Ðộc Tuyệt Ðỉnh, đường lên núi 396 bậc thang lát đá tảng, cây cối,
hoa lá, dây leo dọc theo đường lên rất đẹp. Chúng tôi leo qua các tảng đá Dushu
(Học Vấn), Taiping (Hòa Bình) và vũng nước Yueya (Lưỡi Liềm). Tôi lười và cũng
muốn dành sức vì chút nữa còn phải vô...động nên tôi leo nửa chừng thì tuyên bố
leo không nỗi nữa nên không có dịp ngắm bức tranh toàn cảnh Quế Lâm và những
ngọn núi bao quanh. Nhưng đứng nửa chừng núi vẫn thấy được những cao ốc và ngôi
nhà thờ Thiên Chúa giáo nhỏ gần đó.
Rời khu cổ thành xe chúng tôi
đến Ðộng Sáo Trúc chỉ cách cổ thành khoảng 5 km về hướng Tây Bắc. Thành phố Quế
Lâm nhỏ nên vùng Ðộng Sáo Trúc được xem là vùng ngoại ô rất nhiều cây cối xanh
tốt, ao đầm và những vườn rau cải. Xe qua cây cầu phiá xa có nhiều quả núi vôi
đứng thẳng rồi xe đi vào con đường ngoằn
ngoèo để lên một ngọn núi nhiều cây cối, đó là núi Ðộng Sáo Trúc. Phía bên
ngoài người ta bày hàng quán bán khoai lang nướng, những khúc mía màu nâu đỏ,
hàng thủ công làm bằng gỗ và cũng có bán những cây sáo nhỏ làm bằng sậy sơn màu
đỏ thẫm (mua ở đây nhớ trả giá). Sau đó phải bước lên những nấc thang để lên
khu bán vé có những cửa hàng giải khát và bán qùa lưu niệm. Vé vào cửa để tham
quan động là 60 yuan. Con đường đi trong động có hình chữ U dài 240 mét, vào
một cửa và theo hướng dẫn viên vào động tham quan nghe thuyết trình mất độ một
giờ và ra cửa khác cách cửa vào cũng không bao xa. Bên trong động không tối lắm
nhờ những ngọn đèn xanh đỏ chiếu lên trần động cho ta thấy những hình thù lạ
lùng, có những tảng đá như khu rừng nấm, có những tảng như con hạc đứng trầm
ngâm, như con bạch tuột có những chân dài tủa xuống phía dưới. Tất cả do nước
trên ngọn núi mang chất vôi nhỏ xuống hàng triệu năm xoi mòn những tảng đá mà
tạo thành. Có những dòng giọt nước nhỏ xuống, đóng vôi tạo thành những cột
thạch nhũ tua tủa. Cảnh vật muôn hình vạn trạng tùy theo người tưởng tượng: nào
là tiệc bàn đào của Tây Vương Mẫu, chỗ kia là thủy cung của Ngưu Ma Vương.
Người Trung Hoa có thói quen thần thánh hóa mọi sự vật bằng những huyền thoại,
hư cấu nên trong động có nhiều chỗ được mang tên là Ðiện Thủy Ngọc (Crystal
Palace), Long Tự (Dragon Pagoda), Trinh Nguyên Lâm (Virgin Forest), Hoa Qủa Sơn
(Flower and Fruit Mountain). Trong những tên đó nhiều nơi ta phải vận dụng óc
tưởng tượng nhưng những huyền thoại chung quanh nó nghe kể cũng thú vị toàn là
chuyện thần tiên, lãng mạn. Có một vũng nước trong động được đèn màu phiá vách
động chiếu xuống mặt nước lung linh, phía sau là hàng trăm tảng đá nhú lên cao
thấp hình thù khác nhau, đứng xa nhìn như khung cảnh thành phố New York ban đêm
từ biển nhìn vào, vách động là nền trời, những hòn đá nhô lên là
những cao ốc, lại có chóp đá giống như tượng nữ thần tự do giơ cao ngọn
đuốc (chóp đá này dám họ tạc rồi gắn thêm vào?). Cảnh “thành phố New York” này
được giăng đèn rất lung linh huyền ảo.
Mặc dù trong động có nhiều
loại đèn khác nhau nhưng với máy chụp ảnh cá nhân vẫn không đủ ánh sáng cho ta
hình rõ đẹp ngoại trừ máy ảnh chuyên nghiệp có đèn chụp cực mạnh. Vì vậy vài
nơi như Crystal Palace và Flower and Fruit Mountain có thợ hình nhà nghề chụp
dạo với máy và đèn tốt, giá là 20 yuan cho mỗi tấm ảnh. Trong động có khoảng 70
câu thơ ca tụng cảnh đẹp Ðộng Sáo Trúc người ta cho rằng được khắc từ đời
Ðường, chứng tỏ động đã nổi tiếng là một thắng cảnh từ thời ấy.
Rời Ðộng Sáo Trúc chúng tôi
đi ăn trưa rồi được đưa đi xem ngọc trai trong một cửa hàng chuyên môn về ngọc
trai được nuôi ngoài biển. Theo lời giới thiệu của cửa hàng thì ngọc trai tại
nơi đây được nuôi tại nhiều điạ điểm khác nhau trong đó có một trại nuôi trai ở
vùng biển Vịnh Hạ Long ở Việt Nam mà ông ta cho rằng phẩm chất được xếp hạng
cao cấp chỉ thua ngọc trai Nhật Bản mà thôi. Hạt trai ngày trước chỉ có màu
trắng tinh và trắng ngà, bây giờ lại có thêm màu đen tuyền. Ở cửa hàng ngọc
trai được xem những màn trình diễn thời trang do các cô người mẫu trong những
kiểu y phục khác nhau, đeo những chuỗi hạt trai ra trình diễn.
Sau đó chúng tôi ra phi
trường Quế Lâm ở hướng Nam thành phố đáp chuyến máy bay của hãng Shandong
Airlines để đi Hàng Châu (Hangzhou) thuộc tỉnh Chiết Giang (Zhejiang). Trong
lúc chờ đợi ở phi trường có một cô gái hỏi chúng tôi là người Hoa ở tỉnh nào
sao tiếng nói lạ quá? Tôi nói là người VN nhưng ở Mỹ. Cô không hiểu nhiều tiếng Anh và có vẻ
không biết VN là nước nào? Tôi hỏi cô ta biết VN ở đâu không? Cô lắc đầu. Tôi
nói VN ở phiá Nam gần đảo Hải Nam đó. Tôi hỏi cô ta đi đâu? Cô trả lời đi về
Sơn Ðông, cô ở trong đoàn nhân viên một nhà máy thuộc tỉnh Sơn Ðông đi du lịch
Quế Lâm 5 ngày. Cô gái hỏi tôi chứ biết Sơn Ðông không? Tôi nói ngày xưa ở chợ
tỉnh Trà Vinh tôi hay có những đoàn hát sơn đông mãi võ, chắc họ là người Sơn
Ðông đến nhổ răng, múa võ và bán thuốc. Hàng xóm phố tôi ở cũng có một tiệm làm
răng hiệu là Ðỗ Ðoàn Viên là người Sơn Ðông. Cả gia đình nói tiếng Sơn Ðông ,
nói nhanh và giọng xì xồ như gây lộn. Ông có một bà mẹ già bị bó chân từ nhỏ
nên đi từng bước ngắn như sáo nhảy. Bà hay đút cơm cho mấy thằng cháu nội, khi
tụi nó không muốn ăn, chạy chỗ khác thì bà đành chịu, đứng một chỗ, cầm chén
cơm, miệng xì xồ la mắng! Tôi ghét cái ông thợ làm răng này vì mỗi lần nhức
răng là má tôi “áp tải” tôi đến tiệm ông. Tôi bị vợ ông kềm chặt trên chiếc ghế
làm răng và ông ta mài răng tôi để trám bằng cái lưỡi khoan chạy bằng bánh xe
mà ông vừa mài răng vừa đạp lia lịa như người ta đạp máy may!
Máy bay cất cánh, nhìn xuống
đất chen chúc những cụm núi xanh như những gò mả, những cánh rừng, ao hồ đây đó
và dòng sông Li dài uốn khúc như rắn lượn. Nó lượn mãi và mất hút tận chân
trời.
TRỊNH HẢO TÂM
(Mùa Xuân còn ở Cali
Hoa vàng chắn lối Xuân đi
chưa đành!)
Cùng một tác giả đã phát hành
2 quyển ký sự du lịch “Trên Những Nẻo Đường Việt Nam” và “Miền Tây Hoa Kỳ” kể
lại những chuyến đi VN và Hoa Kỳ với nhiều chi tiết rất thú vị. Cả hai sách
đồng giá 15 US$ mỗi quyển, có bán tại các nhà sách. Ở xa gởi ngân phiếu 15 US$ về tác giả, sách
có chữ ký được gởi đến tận nhà:
TRỊNH HẢO TÂM
3683 Hawks Drive
Brea CA 92823
Ðiện thoại 714-528-1413 Nhà
909-395-2134 Sở
Email:
trinhhaotam@hotmail.com
CAPTIONS:
6070 Cửa vào thắng cảnh Ðồi
Voi ở Quế Lâm
6076 Những thiếu nữ sắc tộc
chụp hình với du khách ở Ðồi Voi
6083 Ðồi Voi có hình dáng như
con voi uống nước
6091 Bức tranh Lảo Bà trong
phòng tranh dưới chân Ðộc Tú Sơn
6094 Quế Lâm nhìn từ Ðộc Tú
Sơn
6098 Trên đường đi Ðộng Sáo
Trúc ở Quế Lâm
6108 Bên trong Ðộng Sáo Trúc
No comments:
Post a Comment