TỪ PHOENIX
ĐI FLAGSTAFF, ARIZONA
Bài và hình: TRỊNH HẢO TÂM
Sau hai ngày dong ruỗi ở
Phoenix qua các thành phố ngoại ô như Mesa, Chandler, Gilbert thăm đồng hương
trong giới làm Nail cho biết sự tình. Tối nay thứ Bảy chúng tôi dự tính sẽ lên đường
đi thăm thắng cảnh Grand Canyon cùng với gia đình của Nhàn, một người bà con định
cư ở Phoenix
kinh doanh trong nghề Nail.
Buổi sáng thứ bảy vợ chồng
Nhàn Nguyễn còn bận tiệm Nail nên chúng tôi lái xe đi riêng, Phoenix thành phố sa mạc cũng không có gì đặc
biệt để xem ngoại trừ những người ở vùng tuyết lạnh, thích thú với vùng sa mạc
lạ lẫm. Tôi đi qua vườn bách thảo (Phoenix
Botanical Garden ) toàn là
những loại cây xương rồng gai góc. Vườn bách thú bên cạnh với những giống thú cũng
như ở Cali , nên cuối cùng đi xem các khu nhà sang
trọng ở thành phố Scottsdale nằm về phía Đông của
Phoenix . Đây là
khu dân cư giàu có cũng như Beverly Hills của Los Angeles , nhà cửa rộng
lớn và sân vườn theo lối sa mạc với xương rồng, đá cảnh rất đặc biệt. Cuối cùng
vào tránh nóng ở shopping center có tên Superstition
Springs Center
ở thành phố Mesa .
Chiều thứ bảy đóng cửa tiệm
Nail sớm trong khi khách Mỹ quen vẫn còn đến nên vợ chồng Nhàn phải cáo lỗi để
ra về nhà ở Gilbert đón hai chúng tôi cùng với hai đứa con trai. Chúng tôi tất
cả lên chiếc SUV Sequoia 3 hàng ghế, tôi ngồi phiá trước để làm hoa tiêu chỉ
đường và Nhàn cầm tay lái. Chúng tôi ghé chợ Bashas nơi góc đường Chandler
Heights và Power Road để mua trái cây, nước uống và vài món ăn vặt đem theo
đường. Sau đó ra trạm xăng để đổ đầy thùng. Trong lúc đổ xăng thì bất ngờ trời
vần vũ, những đám mây đen kéo về cùng những làn gió mát mang mùi hơi nước. Nơi chân
trời hướng Ðông thỉnh thoảng loé sáng lên những lằn chớp và tiếng sét. Bỗng
thấy những người đang đổ xăng chạy vội vào xe đóng cửa lại. Trong vài giây gió
thổi lên lồng lộng bao nhiêu giấy rác nơi trạm xăng vụt bay lên trời và cát bụi
kéo tới mịt mù. Lúc đầu tôi đứng chịu trận tưởng cơn phong ba bão cát rồi sẽ
qua đi nhưng rốt cuộc chịu không thấu, cát bụi thổi vào mặt rát rạt và tôi chạy
vội vào xe đóng cửa lại. Ngồi trong xe, xe lắc lư chòng chành như con thuyền
vượt biên, nhìn qua cửa kính bên ngoài cát bụi mịt mờ chỉ thấy một màu xám
trắng và những ánh đèn xe xuyên qua cát bụi. Lần đầu tiên trong đời chứng kiến
một trận bảo sa mạc kéo dài trong 5 phút.
Lạ một điều độ 10 phút sau trận
cuồng phong sa mạc rồi cũng qua đi và chúng tôi lên đường trực chỉ hướng Bắc.
Chiều cuối tuần nhưng Phoenix không nhiều xe nên chúng tôi thênh thang trên xa
lộ và thành phố không mấy lớn nên 20 phút sau xe đã xa rời đô thị bỏ lại vùng
ánh sáng ở phía sau. Quang cảnh hai bên đường vẫn là sa mạc với những lùm cây
thấp, thỉnh thoảng một vài cây xương rồng to lớn với hai ba nhánh vượt cao lên.
Xa lộ từ 4 làn xe mỗi chiều đã giảm xuống còn 2 làn xe. Màn đêm đã xuống và con
đường thiên lý từ từ lên cao độ 2,000 rồi 3,000 feet, nhiệt độ bên ngoài đồng
hồ trong xe ghi nhận lúc khởi hành là 92 độ xuống còn 75. Xe qua những vùng như
Dead Man
River , Rock
Springs và qua khỏi Black Canyon 80 miles cách Phoenix chúng tôi dừng lại ở trạm nghỉ (rest
area) ven đường. Lúc này đã 9 giờ rưỡi nhưng nơi trạm nghỉ du khách khá đông,
có nhà vệ sinh và tủ bán nước ngọt. Nơi đây có điểm vọng cảnh nhìn xuống thung
lũng sâu leo lét vài ánh đèn nhà ai ở phía dưới? Gió mát lồng lộng thổi trong
khi phía Bắc thỉnh thoảng sáng lên những lằn chớp mưa giông và trẻ con kêu nhau
ơi ới tranh nhau nhìn vào ống dòm bỏ 25 xu nhưng trời đêm cũng không thấy gì
ngoài ánh đèn dưới vực sâu.
Trở lên xe chúng tôi tiếp tục
con đường 17 North càng lúc càng lên cao và rừng thông xuất hiện hai bên đường.
Khi qua khỏi Camp
Verde đường bắt đầu xấu
nhiều nơi hơi lồi lõm và có bảng đang sửa chữa, vận tốc giới hạn 55 miles giờ.
Một chiếc xe Honda Prelude trắng vượt rất nhanh qua chúng tôi, nửa phút sau một
xe Highway Patrol chớp đèn mui qua mặt xe chúng tôi và một phút sau đó thì xe
cảnh sát tuần tra xa lộ đã chận chiếc Prelude phóng nhanh. Ðừng thấy đêm tối mà
chạy ẩu, cảnh sát thường núp đâu đó bên cánh rừng như thợ săn rình mồi! Con
đường quanh co lên cao, tai tôi lùng bùng và bảng ghi cao độ 4,000 feet, nhiệt
độ bên ngoài là 55. Lấy tay sờ kính xe thấy lạnh thật! Qua ánh sáng trăng lưỡi
liềm mờ tối, tôi cũng thấy được rừng thông cây càng cao lớn hơn và dọc đường đi
thỉnh thoảng có những bảng vàng vẽ hình con nai đang nhảy và hàng chữ phiá dưới
“Caution: Deer Crossing”. Rồi từ đó câu chuyện lan man về thịt nai được chúng
tôi kể cốt ý làm cho tài xế không buồn ngủ. Thịt nai mềm và ngon hơn thịt bò
lại có mùi...thịt rừng khen khét có thêm vài ly tâm hồn sẽ lâng lâng sảng khoái
biết dường nào!
THỊ TRẤN VEN ÐƯỜNG FLAGSTAFF
Mười một giờ 30 chúng tôi đến
thành phố Flagstaff , đây là một thị trấn nhỏ
chuyên đón du khách đi trượt tuyết hay nghỉ lại đêm khi vào thăm Grand Canyon . Ðến đây xa lộ 17 từ Phoenix
lên chấm dứt và chúng tôi đổi qua xa lộ 40 East là con đường thiên lý đi từ Barstow ở California sang
tận North Carolina .
Sở dĩ có tên Flagstaff có nghĩa là “cột cờ” vì ngày xưa vào năm 1855 trung úy
Edward Fitzgerald Beale có nhiệm vụ đi đo đạc để thành lập tuyến đường đi từ
Rio Grande thuộc New Mexico sang thành lũy Fort Tejon ở California. Ông cho lính
đốn cây thông thật cao và thẳng làm cột và treo cờ Hoa Kỳ trên đó. Từ đó những
đoàn xe ngựa từ miền Ðông sang California
tìm vàng cứ nhắm cột cờ mà tiến tới và hạ trại ngủ đêm tại đây vì nơi đây có
dòng suối tắm giặt và lấy nước. Vài năm sau đó Flagstaff
là thị trấn duy nhất trên đường từ Albuquerque qua California .
Thành phố đuợc thành lập năm 1928 và hiện dân số 68,870 người. Kinh tế ngày xưa
là khai thác rừng, chăn nuôi, ngày nay có một vài cơ sở kỹ nghệ và du lịch.
Xe chúng tôi ra khỏi xa lộ 40
ở Exit 198 vào đường Butler Ave. ,
nơi đây có rất nhiều khách sạn, nhà trọ (motel) ban đêm những bảng hiệu có đèn
rất dễ nhìn thấy. Vì không biết giờ giấc của Nhàn như thế nào nên mãi cho tới
sáng hôm qua chúng tôi mới có dịp ngồi lại thống nhất chương trình đi Grand
Canyon nên gọi điện thoại đặt phòng thì những khách sạn tốt đã hết, đành phải
đặt 2 phòng ở Motel 6 mà chỉ còn những phòng có hút thuốc. Bước ra khỏi xe bên
ngoài rất lạnh, tôi vào văn phòng trả tiền nhà trọ, lấy thẻ khóa phòng và đem
hành lý vào thì nghe nực nồng mùi thuốc lá. Chúng tôi mỗi gia đình một phòng có
2 giường, trải qua một đêm chập chờn nửa tỉnh nửa mê vì mùi thuốc, thêm nữa cứ
vài tiếng đồng hồ thì xe lửa Amtrack chạy qua kéo những hồi còi inh ỏi. Sáu giờ
sáng tôi thức dậy tắm nước nóng thật lâu cho đỡ nhức mỏi cũng như cho “đáng
đồng tiền bát gạo” vì nhà trọ chật chội, nực nồng mùi thuốc lá mà Motel 6 tính
đến 82$ một phòng! Kéo màn cửa sổ nhìn ra ngoài thấy cảnh vật bên ngoài khác
hẳn ở Phoenix, thông xanh xứ lạnh Ponderosa Pine chạy xa tấp lên những vùng cao
và hướng Bắc một ngọn núi trên đỉnh phủ đầy tuyết trắng. Giở bản đồ mới biết là
ngọn Humphreys 12,633 feet là đỉnh cao nhất tiểu bang Arizona
nằm trong dãy núi San Francisco .
Bảy giờ mọi người tắm táp đã
xong, chúng tôi lên xe tiếp tục lên đường để vào Grand
Canyon . Có 3 con đường để đi Grand Canyon
là 64, 180 và 89, đường nào cũng vắng vẻ, dễ đi và phong cảnh hữu tình. Ðường
64 từ Williams lên tôi đã đi rồi năm 1998 nên hôm nay chọn con đường khác là
180. Xe chầm chậm qua trung tâm thành phố Flagstaff, bỗng thấy bảng con đường
số 66 rất quen thuộc ở Nam California có tên là Foothill Blvd. không ngờ lên
tới đây cũng gặp lại nó. Con đuờng lịch sử
Historic Route 66 là con đường thời xưa cũ lúc chưa có xa lộ nối từ Chicago qua đến Miền Nam
California. Flagstaff chỉ có mấy con đường, buổi sáng chủ nhật rất vắng vẻ, nhà
cửa nóc nhọn cũ kỹ ẩn mình sau rừng thông với những con đường quanh co rất
giống Ðà Lạt. Ðẹp và lãng mạn nhất là con phố cổ đường San Francisco chạy theo hướng Bắc Nam ở trung
tâm thành phố với phố xá, quán ăn thanh vắng êm đềm bên những chậu hoa Geranium
một loại hoa mà lá chúng mùi nồng hăng hắc, dễ trồng nhưng ở đây nhờ trên miền
cao mát lạnh nên hoa to lớn và màu sắc đậm đà rực rỡ. Bận đi Grand
Canyon chứ phải có chút thời gian để la cà qua phố xá miền cao
chụp những tấm hình quán vắng với chậu hoa, những căn nhà xưa nóc nhọn bên rừng
thông xanh mát. Nói đến Arizona
ai cũng nghỉ là vùng đất khô cằn sỏi đá, chỉ có sa mạc với xương rồng. Flagstaff cũng là Arizona
nhưng nơi đây rừng thông xanh mượt nhiều hoa thơm cỏ lạ, con phố lãng mạn êm
đềm:
“Phố núi cao phố núi đầy sương
Phố núi cây xanh trời thấp thật
buồn
Anh khách lạ đi lên đi xuống
May mà có em đời còn dễ thương…
(Còn Chút Gì Để Nhớ - Phạm
Duy)
No comments:
Post a Comment