GRAND CANYON SKYWALK
CÓ NÊN ĐI HAY KHÔNG?
Bài và ảnh: TRỊNH HẢO TÂM
Grand Canyon Skywalk là cây cầu bằng thép hình móng ngựa chữ
U, sàn được lát kính dầy trong suốt được xây phía trên của đại vực Grand
Canyon, một thắng cảnh nổi tiếng ở Arizona. Nhưng chiếc cầu Skywalk này nằm về
phía Tây của thắng cảnh Grand Canyon và trong
khu vực chánh phủ bảo tồn dành cho người da đỏ. Khoảng cách từ cầu đến đáy
thung lũng phía dưới sâu khoảng 4,000ft. (1,2000m). Du khách đi trên cầu ngắm cảnh
đại vực phía dưới sâu thâm thẩm sẽ có cảm giác chơi vơi như lơ lửng giữa trời có
lẽ giống như đi trên cầu Ô Thước bắc ngang sông Ngân Hà do hàng ngàn chim ó kết
lại cho Ngưu Lang và Chúc Nữ gặp nhau mỗi năm một lần.
Kiến trúc cầu Skywalk là sở hữu và điều hành bởi bộ lạc da đỏ
Hualapai là sắc dân địa phương sinh sống lâu đời tại đây. Cầu Skywalk được xây
với tổn phí là 30 triệu USD và được khánh thành vào ngày 20 Tháng Ba 2007 hiện được
kinh doanh mở cửa cho công chúng vào xem với tiền vé khá cao cộng thêm nhiều điều
giới hạn như không được sử dụng máy ảnh khiến du khách không mấy thiện cảm. Lại
thêm địa điểm cầu Skywalk tọa lạc trong vùng sa mạc đất đá hoang dã thuộc Grand
Canyon West cách Las Vegas 120 miles (192km) về phía Đông Nam với 14 miles
(22km) là đường đất chưa tráng nhựa, lái xe đi vào rất dằn sốc bụi bậm.
Vậy mà tôi lại đi vào trong đó mới mệt, số là năm rồi gia đình
chị tôi từ Việt Nam
qua Mỹ thăm con bằng tua du lịch. Trong lịch trình chuyến đi có đi Las Vegas và từ Las
Vegas có một ngày thăm Grand Canyon Skywalk. Nghe nói
về kiến trúc này từ lâu nhưng chưa biết hay dở thế nào nên tôi tháp tùng chuyến
đi, trước là cùng đi ngoạn cảnh với người thân, sau là viếng thăm cho biết một
công trình xây cất đặc biệt và khá tốn kém.
Sau một ngày thăm thú nạp tiền cho Las Vegas, sáng hôm sau cả
đoàn khoảng 30 người trên một chiếc xe buýt của hãng du lịch có văn phòng ở
Monterey Park gần Los Angeles (không biết chủ hãng này là Đài Loan hay Trung Quốc
nhưng công ty du lịch ở Sài Gòn hợp đồng với hãng du lịch này). Sau khi ăn phở ở
Las Vegas đoàn du lịch lên đường đi về hướng Đông
ghé xem bên ngoài của đập Hoover Dam rồi theo con đường số 93 đi thêm khoảng 40
miles về hướng Đông Nam .
Kế đến rẽ trái vào đường Pierce Ferry Road đi thêm 28 miles nữa lên hướng Đông
Bắc gặp ngã ba với đường Diamond Bar Road thì xe buýt dừng lại trong bãi đậu xe
trước một ngôi nhà như là một văn phòng. Đây là trạm xe trung chuyển Shuttle của
công ty khai thác cầu Skywalk, theo lời của anh chàng hướng dẫn viên du lịch thì
xe buýt của hãng du lịch ở Los Angeles không được đi vào khu Skywalk vì đây là đất
tư nhân của bộ lạc Hualapai, con đường chưa được trải nhựa rất nguy hiểm nên phải
đi bằng xe Shuttle của Skywalk. Lệ phí đi vào đất bộ lạc cộng tiền xe Shuttle
khứ hồi và bữa ăn trưa là 70 USD, đoàn du lịch từ Sài Gòn sang thì đã bao gồm
trong giá tua nên khỏi đóng thêm. Riêng tôi phải đóng 70 USD cho công ty khai
thác Skywalk. Tôi thấy giá cao với lại quan cảnh Grand
Canyon mình đã từng viếng qua nhiều lần rồi nên không muốn vào. Nhưng
ngặt nếu không vào thì ngồi đây chờ đoàn du lịch của chị tôi trở ra phải đến
chiều!
Ngồi ở trạm chờ nhìn ra sa mạc hơn nửa giờ thì xe Skywalk
Shuttle đến, hành lý cồng kềnh cứ để trong xe buýt tua có ông tài xế giữ xe trông
coi, chúng tôi chuyển sang xe Shuttle. Con đường vào Grand Canyon West là con đường
đất đá bụi bay mịt mùng lại dằn sốc lắc lư như con tàu đi. Mỗi lần có xe chạy
ngược chiều (thường là xe Shuttle, chỉ gặp vài chiếc tư nhân), hai xe nép sát vào
lề tránh nhau như cảnh giao thông ở miền núi vùng sâu vùng xa quê hương xứ Việt!
Trời thì nóng 90 độ F (nhưng đỡ là xe có máy lạnh) và khung cảnh hai bên đường
là sa mạc đất đá xương rồng cây Joshua hoang dại không có gì xem.
Lắc lư trên con đường gió cát 14 miles mất độ nửa giờ thì xe
chúng tôi đi vào khu bộ lạc Hulapai với lác đác những căn nhà gỗ thông lấp thấp.
Đây là địa điểm mà bộ lạc đặt tên là Eagle Point nơi có cầu kính Skywalk tọa lạc.
Chúng tôi đi về phía cầu là một ngôi nhà bê tông hai tầng với chiếc cầu hình chữ
U đưa ra ngoài cách bờ vực 21m. Khi đến nơi định vào xem thì an ninh ở đây kiểm
soát vé do hướng dẫn viên đưa ra (hướng dẫn viên này là một thành viên trong đoàn
du lịch từ Sài Gòn sang, anh ta là nhân viên đài truyền hình biết chút tiếng
Anh nên hãng tua có lẽ cho anh ta đi miễn phí, đổi lại anh phải hướng dẫn đoàn
và cầm tất cả các giấy tờ cứ theo chương trình mà đi).
Nhân viên giữ cầu Skywalk nói là vé của tôi 70$ cũng như của
đoàn chỉ là “access” vào khu bảo tồn, đi Shuttle vào đây và ăn trưa. Muốn đi lên
cầu phải mua vé thêm 40$ nữa và tất cả vật dụng cá nhân kể cả điện thoại di động,
máy hình không được mang lên cầu. Lý do là để bảo đảm đồ vật không rơi xuống vực
sâu cũng như rớt lên mặt kính cầu! Phải để vật dụng cá nhân trong những tủ sắt
(lockers) do họ cung cấp. Hình ảnh chuyên nghiệp do họ chụp và du khách có thể
mua lại sau khi viếng cầu (giá 30$ một tấm!). Họ quảng cáo giá trọn gói như
sau: “Legacy package must be purchased to access (phải mua để vào) Grand Canyon
West and the Skywalk - $70.95 plus tax (cộng thuế), $8 impact fee (?) & $3
fuel surcharge (thuế nhiên liệu)”. Nội vụ trọn gói là $82 bao gồm:
- Vé vào Skywalk để đi trên cầu lát bằng kính
- Một bữa ăn ở điểm ngắm cảnh do mình chọn
- Phiếu giảm giá $5 để mua đồ kỷ niệm trên $25
- Bằng chứng nhận có đến viếng của bộ lạc Hulapai
- Chụp hình với dân bộ lạc
- Xe Shuttle Hop-On Hop-Off để viếng Eagle Point, Guano
Point và Hualapai Ranch.
Tốn thêm 40$ mà không được chụp hình nên chúng tôi không ai
vào. Đứng cạnh bờ vực sâu 4,000ft mà không có hàng rào an ninh rất ớn, sợ trợt
chân té xuống vực sâu thì dù có la “Hualapai” cũng không ai nghe. Vào sân bên
trong toàn là đất đá không cây cối chỉ có mấy căn lều nhọn chóp và vài người da
đỏ mặc sắc phục thổ dân đánh trống đi tới đi lui. Đa số du khách tới đây là người
Trung Quốc theo những tua du lịch như chúng tôi và chỉ thấy một số ít mua vé đi
vào Skywalk. Chắc là do ế khách thăm viếng nên công ty khai thác Skywalk hợp đồng
với các hãng du lịch Trung Quốc để đưa du khách tới đây. Người Trung Quốc chắc
cũng nghe nói Grand Canyon là một danh thắng hùng
vĩ của nước Mỹ nên cũng muốn tới xem. Nay thấy trong chương trình du lịch nước
Mỹ cũng có viếng thăm Grand Canyon thì họ yên chí mua tua nhưng đâu biết là
Grand Canyon West Skywalk nhếch nhác buị bậm nắng nôi và làm tiền đủ mọi thứ.
Sau khi du lịch Mỹ đi thăm Grand Canyon West do bộ lạc da đỏ làm chủ này, họ thất
vọng mà đâu biết rằng Grand
Canyon National Park
ở chỗ khác là South Rim, là một thắng cảnh thiên nhiên vực sâu núi thẫm bao la
hùng vĩ và tiện nghi mọi bề với khách sạn, nhà hàng.
Còn bữa ăn trưa đã bao gồm trong chương trình du lịch của đoàn
chị tôi từ Việt Nam sang cũng như tôi phải mua riêng cho tôi 70$ thì là một bữa…cơm
tù! Chúng tôi phải đứng sắp hàng với người Trung Quốc giữa nắng nóng sa mạc chói
chang. Đến một cái cửa sổ, phục vụ bên trong cũng là người Trung Quốc để nhận một
dĩa nhựa cơm chiên hay mì xào (mình chọn) với gà chiên hay thịt xá xíu và ly soda nước ngọt. Rồi
mang ra những bàn tròn bên ngoài ngồi ăn. Ngoài quán ăn này nơi đây không có một
chỗ bán thức ăn nào khác như McDonald’s hay Pizza Hut nào!
Nhân viên điều hành ở đây đa số là người da trắng nhưng thái
độ phục vụ không lịch sự như ta thường thấy ở bên ngoài. Thông cáo dán ở đây cũng
như trên Website cho rằng đây là đất do bộ lạc Hualapai làm chủ và quản lý nên
họ có quyền, thí dụ như du khách chỉ được đậu xe nơi những bãi đã chỉ định, không
được tự lái xe trong khu Grand Canyon West này. Mọi di chuyển phải đi bằng xe
Shuttle mà đi thì phải mua những “gói” (package) giá trời ơi. Nhiều du khách Mỹ
lái xe trên con đường đất đá đi vào phải đậu xe tại chỗ, còn muốn dạo chơi ngắm
cảnh hay lên Skywalk phải chấp nhận giá cả quy định là 82$ nhưng cũng không được
chụp hình trên cầu kính. Muốn có hình lại phải trả thêm!
Grand Canyon West Skywalk là vậy, có nên đi hay không? Bạn đọc
có thể lên mạng Google tìm hiểu, tùy theo sở thích sẽ có câu trả lời. Riêng tôi
đi một chuyến chắc là…Hualapai, Bái Bai!
No comments:
Post a Comment