Ký Sự Du Lịch Paris
Bài 7
CAO ỐC MONTPARNASSE VÀ VƯỜN HOA LUXEMBOURG
Bài và ảnh: TRỊNH HẢO TÂM
Rời lâu đài Versailles chúng
tôi trở về thành phố Paris và tới cao ốc Montparnasse nằm ở vùng tam biên giữa 3 quận 6, 13 và 15 lúc 2 giờ trưa.
Montparnasse là tên của một tòa buyn đinh cao nhất ở Paris chỉ thấp hơn tháp
Eiffel, Montparnasse cao 210m (689 ft) cho tới năm 2011 là tòa nhà chọc trời
cao nhất nước Pháp nhưng sau đó bị tòa nhà Tour First cao 231m (758 ft) cũng ở
Paris qua mặt.
Toà buyn đinh Montparnasse nằm trên đại lộ Montparnasse
nổi tiếng với những quán cà phê vĩa hè, toà nhà này dùng làm văn phòng thương mại
và tầng dưới là thương xá Galeries Lafayette bán hàng hiệu nổi tiếng trên thế
giới. Trên sân thượng nóc tòa nhà dùng làm nơi ngắm cảnh thành phố Paris và là địa điểm du lịch được ưa chuộng mỗi khi thăm
viếng Paris .
Cao ốc chọc trời này khởi công xây dựng năm 1969 và hoàn tất năm 1973 có 59 tầng
lầu với diện tích 88,400m2 nằm ở số 33 Avenue du Maine thuộc Quận 15. Nhiều dư
luận cho cao ốc màu xám đen này là kiến trúc xấu nhất thành phố Paris vì kiểu dáng tân thời
đơn điệu đâm lên nền trời giữa một vùng toàn là các kiến trúc cổ kính. Vì sự công
kích này hai năm sau đó thành phố Paris
ban hành lệnh cấm xây cất cao ốc qúa 7 tầng ở khu trung tâm thành phố. Đa số các
tòa nhà ở Paris
xây cả trăm năm nay, thường là phố lầu cao 5, 6 tầng. Tầng cao nhất là căn gác
xép (attic) dành cho người giúp việc ở.
Thương xá Lafayette dưới chân cao ốc
LÊN NÓC TÒA NHÀ MONTPARNASSE
Chúng tôi được xe buýt của tua du lịch cho xuống trước buyn đinh
và hướng dẫn viên Mark đưa vào bên trong nơi phòng chờ đợi để lên thang máy đưa
lên sân thượng. Cũng qua thủ tục an ninh khám xét nhưng rất nhanh, vì đã có vé
sẵn (giá 10 Euro) nên chúng tôi đi thẳng vào phòng chờ thang máy. Trong thang máy
chứa khoảng 10 người, có video chiếu quang cảnh ở nhà hàng, trên sân thượng và
cảnh nhìn xuống thành phố. Khi thang bắt đầu lên, đến tầng lầu thứ mấy là có đồng
hồ nhảy số và cho biết độ cao ở tầng đó bao nhiêu mét. Thang máy chạy rất nhanh
chỉ mất 38 giây là lên tới tầng 56 là nhà hàng “Le Ciel de Paris”. Đây là tầng
cuối của tòa nhà, tài liệu nói có 59 tầng chắc là kể luôn 3 tầng hầm để đậu xe.
Thay vì vào nhà hàng để uống nước, mua đồ kỷ niệm và ngắm cảnh, Mark nói rằng lên
sân thượng ngắm cảnh sẽ thoáng mát và đẹp hơn. Nghe lời anh chàng chúng tôi dùng
thang bộ để lên sân thượng trên nóc của tầng thứ 56. Trên sân gió thổi lồng lộng,
nhìn xuống thành phố Paris
trông như bàn cờ, xe chạy trên đường giống như kiến bò. Du khách đứng quanh sau
hàng rào bằng song sắt, phía bên trên là kính dầy trong suốt để chắn gió nhưng
cũng có những phần trống để du khách đưa máy lên chụp hình. Ở nơi đứng ngắm cảnh
này phía trên có mái che mưa bằng nhựa trong suốt, cạnh rào sắt có những ống dòm
phải bỏ tiền mới mở ống kính và một tấm ảnh thành phố bên dưới tại vị trí đó với
chú thích cho những danh thắng “landmark” quan trọng để du khách đối chiếu giữa
cảnh và hình, biết đó là tòa nhà gì?
Trưa hôm nay trời quang mây tạnh, nhà cửa phố xá Paris nhìn xa
tít tận chân trời, được biết có thể nhìn xa đến 40 km có thể thấy phi cơ lên xuống
ở phi trường Orly ở về hướng Nam.Trên sân thượng “Top of Paris” này trống trải,
nhìn toàn cảnh thành phố Paris phía dưới bao quát 360 độ mà không bị bất cứ vật
gì che chắn tầm nhìn. Hướng Bắc là những cây cầu bắc qua sông Seine, quảng trường
Concorde có cột tháp Ai Cập, viện bảo tàng Louvre và vườn hoa Tuileries màu
xanh. Ngược theo chiều kim đồng hồ hướng Tây Bắc nhìn gần có đền Invalides vòm
mái mạ vàng, xa nữa có Khải Hoàn Môn, tháp Eiffel. Hướng Nam ngay dưới chân cao ốc là ga xe lửa
Montparnasse với những đường rây, nghĩa trang Montparnasse
với những hàng ngàn ngôi mộ màu trắng. Về hướng Đông Bắc là công viên Luxembourg
màu xanh cây cối, nhà thờ Đức Bà và xa hơn nữa là nhà thờ Thánh Tâm trên đồi
Montmatre. Hai khu rừng chấn hai đầu của Paris ở
đây cũng nhìn thấy rõ: rừng Boulogne ở phía Tây
và rừng Vincennes
ở phía Đông. Phải nói thành phố Paris
tuy xưa cũ cả ngàn năm nhưng phố xá toàn nhà lầu, tu bổ khang trang không có những
khu ổ chuột, nhà tôn vách ván, hẻm hóc ngoằn ngoèo. Khắp thành phố không biết
bao nhiêu cung điện, đền thờ uy nghi hùng tráng, mỗi kiến trúc mang nét đẹp riêng
và có bề dầy lịch sử ghi lại trong hàng trăm quyển sách. Người ta nói cả thành
phố là viện bảo tàng ngoài trời cũng là chính xác không cường điệu chút nào.
Trên cao ốc nhìn xuống thành phố Paris
Ngắm cảnh Paris trên nóc cao ốc
Montparnasse rất là tuyệt diệu nhất là về đêm,
nhìn cả thành phố lên đèn như hàng triệu hạt kim cương lấp lánh. Nhất là tháp
Eiffel cứ mỗi đúng giờ là đèn pha tắt hết, hàng vạn đèn màu lung linh lấp lánh
trên ngọn tháp, khung cảnh huy hoàng này kéo dài trong 10 phút rất đẹp. Lên cao
ốc Montparnass ngắm cảnh khỏi phải sắp hàng chờ đợi hàng giờ như ở tháp Eiffel,
giá vé lại rẻ hơn.
Trên sân thượng cao ốc
Những chuyện quanh cao ốc Montparnasse là năm 1995 người nhện
nổi tiếng của Pháp là Alain “Spiderman” Robert chỉ dùng tay không và chân trần,
không một sợi dây an toàn nào đã trèo lên phía bên ngoài cao ốc được xây dựng bằng
kính và thép này. Người nhện Pháp đã trèo lên tới chóp cao ốc sau một lần suýt
chút nữa là bị trượt chân ngã xuống! Hôm nay trên sân thượng này tôi thấy có một nhân viên an ninh trật tự trông
coi, cô ta lại là một cô gái người Việt Nam , bảng tên mang họ Nguyễn nhưng
cô ta nói toàn tiếng Pháp. Cô ngồi trong một căn phòng nhỏ như một bót gác trên
sân thượng để làm việc.
Ngoạn cảnh nơi đây độ nửa giờ thì chúng tôi đi xuống, dự định
sẽ đi bộ tới vườn Luxembourg
xem cho biết vì chưa bao giờ đặt chân tới nơi đó. Trong chuyến đi viết quyển “Tây
Âu Cổ Kính” vào năm 2008, đêm cuối định viếng vườn thì trời lại đổ mưa nên đành
phải ở lại khách sạn. Vì gấp gáp nên khi đi thang bộ xuống tầng nhà hàng lại quên
ghé vào xem bên trong nhà hàng như thể nào? Được biết tầng này có khu ngắm cảnh
rất tiện lợi khi trời mưa gió hay tuyết lạnh hoặc nóng bức vào mùa hè vì nơi đây
có máy điều hòa nhiệt độ. Có quày bán đồ kỷ niệm, có quán cà phê bán xăng quít,
bánh ngọt, có nhà hàng sang trọng mở cửa đến 1 giờ khuya nhưng phải gọi đặt chỗ
trước.
Sau khi đi thang máy xuống chúng tôi vào thương xá Galeries
Lafayette trang trí theo kiểu tân thời như thương xá bên Mỹ, không có nét gì đặc
biệt nên đi luôn tìm ra đường lớn là đại lộ Montparnasse .
Đại lộ này nổi tiếng với những quán cà phê vĩa hè nơi tụ tập của văn nhân, thi
họa sĩ vào những thế kỷ trước nhất là trên đoạn đại lộ nằm giữa hai con đường
Rue de Reinnes và Boulevard Raspail. Những quán cà phê nổi tiếng như Le Dôme,
La Closerie des Lilas, La Rotonde, Le Select, La Coupole…những quán này đến ngày
nay vẫn còn. Thời xưa khoảng năm 1910 đến 1920 có những nghệ sĩ nghèo ra đây ngồi
cả ngày chỉ tốn tiền cà phê vài chục xu, nhiều khi không có tiền trả, nhà hàng
tịch thu tranh vẽ, khi nào có tiền thì mang đến chuộc tranh về. Nhiều nghệ sĩ
ra đây tranh luận đủ mọi vấn đề, nếu có hăng máu so tài cao thấp cảnh sát cũng
không thèm can thiệp. Chúng tôi đi ngang qua nhà thờ Notre Dame des Champs xây
theo kiểu Tân Gothic với một tháp chuông cao ở bên cạnh khác với những nhà thờ
kiểu Gothic 2 tháp chuông đối xứng nhau như nhà thờ Đức Bà Paris, nhà thờ Đức Bà
Sài Gòn.
Trên đại lộ Montparnasse rất
đông đảo khách bộ hành ăn mặc chỉnh tề đứng đắn, chiều thứ sáu sắp cuối tuần nên
mọi người trông thơ thới hân hoan. Đi hoài nhưng chưa thấy bóng dáng vườn Luxembourg
hiện ra nên cũng hơi sốt ruột. Thấy một cặp vợ chồng đứng tuổi trông giống người
Việt Nam
nên tôi chận lại hỏi bằng tiếng Việt. Hai người có vẻ không hiểu nên tôi hỏi bằng
tiếng quốc tế “ Where’s the Jardin du
Luxembourg?”. Cả hai cũng không hiểu! Hỏi có phải người Việt không? Họ trả lời
bằng tiếng Pháp là người Campuchia.
Đi thêm một đoạn nữa thì gặp một ngã tư rất lớn, theo bản đồ
đinh ninh là ngõ vô vườn Luxembourg nên rẽ trái lên hướng Bắc. Vào đây tuy vĩa
hè nhưng cây cối khá nhiều, nơi bồn hoa bằng xi măng tôi thấy một người đàn ông
trẻ độ 40 đang ngồi nói điện thoại bằng tiếng Việt giọng miền Bắc. Lần này không
sai chạy, đúng là người Việt Nam rồi! Chờ cho ông ta dứt điện thoại, tôi bước tới
gần lên tiếng hỏi:
- Xin lỗi cho hỏi vườn hoa Luxembourg ở đâu thưa ông?
Ông ta mắt sáng lên có vẻ vui mừng như gặp được người quen:
- Hai bác ở đâu tới vậy?
- Chúng tôi ở Cali qua chơi,
muốn tìm vườn Luxembourg
xem cho biết vì nghe nói vườn này đẹp lắm!
Người đàn ông mau mắn đáp:
- Ngay nơi đây bác ạ. Để từ từ sẽ đưa hai bác vào thăm vườn.
Hai bác đến Paris
hôm nào, có ở lâu không và đi những nơi nào rồi?
- Tụi tôi đã đi xem nhiều nơi và tối mai sẽ trở về Đức để về
lại Mỹ. Ngày hôm qua đi xe điện bị móc túi mất chút đỉnh tiền bạc và thẻ ngân hàng!
Nghe vậy ông ta móc trong túi ra một xấp vé xe điện và đưa
cho chúng tôi 4 vé:
- Hai bác cầm 4 vé xe điện này mà dùng.
Tôi ngần ngại:
- Cám ơn nhưng không sao, chúng tôi còn tiền.
Thấy tôi ái ngại, ông ta nói tiếp:
- Thưa thật với bác, cháu là linh mục thuộc dòng Chúa Cứu Thế
Sài Gòn sang đây tu học. Trụ sở dòng nằm gần đây nên cháu ra đây chơi, thời may
lại gặp hai bác, rất mừng! Cháu tên là Hồ Quang Lâm.
Tôi cũng kể lại chúng tôi cũng là người có đạo, sang Đức
tham dự Đại Hội Công Giáo vì em rể là Chủ Tịch Liên Đoàn Công Giáo Việt Nam ở Đức,
chúng nó cứ mời hoài. Năm nay mới đi được, sau đó mới vừa đi Cruise Địa Trung Hải
về rồi đi tua xe buýt sang thăm Paris
xem có gì lạ không? Chưa gì lại bị tụi nó móc túi, rầu qúa phải gọi về Mỹ báo
ngân hàng mất thẻ Visa vì sợ tụi nó dùng thẻ mình mua sắm lung tung mà mình phải
trả tiền!
Linh mục Hồ Quang Lâm sinh trưởng ở miền Nam , song thân là người Bắc di cư,
quê quán Ban Mê Thuột. Cha cho biết sang Pháp tu học đã được 2 năm và sắp sửa
trở về nước. Tôi quảng bá về Cali
nơi chúng tôi sinh sống, cha Lâm cho biết rất mong được sang thăm nước Mỹ và ông
đã thực hiện được ý định đó vì vài tháng sau cha đã đi một vòng Hoa Kỳ từ Đông
sang Tây. Khi ghé thăm Little Saigon chúng tôi đã gặp nhau và đưa cha đi viếng
các nhà thờ ở Quận Cam như Nhà Thờ Kiếng, La Vang và Trung Tâm Công Giáo Việt Nam .
Cha Lâm có ý định đưa chúng tôi đi ăn ở khu phố Việt Quận 13
sau khi viếng vườn Luxembourg nên cha gọi về nhà dòng xin phép và cho biết sẽ
không dùng cơm tối chung ở nhà dòng. Cha nói tiếng Pháp và dù tiếng Pháp bỏ lâu
nhưng nghe qua cũng hiểu.
VIẾNG VƯỜN HOA LUXEMBOURG
Rồi vừa hàn huyên vừa rảo bước vô vườn, vườn Luxembourg là công viên lớn thứ hai ở Paris rộng 22.5 hécta tọa
lạc ở Quận 6. Công viên ngày xưa là vườn hoa của tòa lâu đài cổ Luxembourg
Palace xây từ năm 1611 dùng làm hoàng cung của hoàng hậu Marie de Médici vợ của
vua Henri 4. Hiện nay tòa lâu đài Luxembourg
Palace dùng làm trụ sở của
Thượng Nghị Viện Pháp. Khu vườn rất nổi tiếng vì rộng rãi hoa lá xanh tươi, có
nhiều ao hồ, tượng đá, băng ghế cho du khách dừng chân để thư giãn nghỉ ngơi,
sinh viên, công chức đến ăn trưa, trẻ con chơi đùa. Nằm trong khu phố La Tinh,
gần các trường đại học nổi tiếng, khu vườn từng là nơi lai vãng của nhiều nhà
thơ văn nổi tiếng ở thế kỷ 19 như Victor Hugo, Baudelaire, Balzac, Verlaine…cho
đến những tên tuổi lớn thế kỷ 20 như Hemingway, Jean Paul Sartre, Simone de
Beauvoir…
Khu vườn rất đẹp theo kiểu Ý với nhiều cây cao bóng mát, đầu
Xuân hoa lá đâm chồi nẩy lộc rất xanh tươi. Có nhiều chiếc ghế đơn đặt xung
quanh hồ nước để khách du ngồi đọc sách báo nghe nhạc hay ăn trưa rất thoải mái.
Hôm nay có một ban nhạc đang hòa tấu trong một căn nhà tròn ở gần cổng vào trên
đại lộ Saint Michel, khán giả đứng xem rất đông. Chúng tôi đi vào để thưởng thức
một bản, ban nhạc gồm những người lớn tuổi, chắc là không chuyên nghiệp nhưng đồng
phục tuxedo rất trịnh trọng. Tới hàng rào sắt mạ vàng của cung điện Luxembourg
nằm ở hướng Bắc khu vườn, chúng tôi dừng lại chụp hình và lui bước trở ra, tìm
ga métro để đi Phố Tàu Việt Quận 13.
Thế là hôm nay đã đặt chân tới vườn Luxembourg còn được gọi
là vườn Lục Xâm Bảo, Luxembourg là tên của khách sạn Hotel du Luxembourg mà hoàng
hậu Marie de Médici đã mua lại để xây cất cung điện riêng cho bà. Nay khách sạn
vẫn còn là tòa nhà Petit
Luxembourg Palace .
Vườn Luxembourg từng là nơi lui tới của sinh viên Việt Nam du học, nhiều người
chọn nơi đây làm nơi hẹn hò, nhiều người ra đây đọc sách ôn bài, cũng có người
ra đây vì thất tình, vì cạn túi gặm bánh mì, chờ tiền từ trong nước gởi sang.
Nhạc sĩ Phạm Trọng Cầu (1935-1998) người miền Nam
từng du học Paris
đã sáng tác ca khúc nổi tiếng “Mùa Thu Không Trở Lại” với lời nhạc buồn da diết
áo nảo:
Ngày em đi
Nghe chơi vơi não nề
Qua vườn Luxembourg
Sương rơi che phố mờ
Buồn này ai có mua?”
Buồn ơi ta xin chào mi, chứ có ai mua làm gì?
Sách du lịch Trịnh Hảo Tâm đã xuất
bản 8 quyển ký sự du lịch:
1. Trên Những Nẻo Đường Việt Nam
2. Miền Tây Hoa Kỳ
3. Ký Sự Du Lịch Trung Quốc
4. Mùa Thu Đông Âu
5. Tây Âu Cổ Kính
6. Miền Đông Nước Mỹ Và Canada
7. Hành Hương Thánh Địa Do Thái
8. Nhật Bản, Hồng Kông - Macau , Thái Lan.
Tất cả mỗi quyển đồng giá 15 USD (bao
cước phí) liên lạc: Trịnh Hảo Tâm 3683 Hawks Dr. Brea ,
CA 92823
(714)528-1413 Email: trinhhaotam@yahoo.com
No comments:
Post a Comment