Pages

Powered By Blogger

Monday, December 27, 2010


Đọc Ký Sự Du Lịch
Trên Những Nẻo Đường Việt Nam
của Trịnh Hảo Tâm

Minh Tâm
Tôi là một người ham du lịch. Hàng tuần tôi đều theo dõi báo Người Việt để đọc những bài viết của các tác giả khác nhau kể cho chúng ta nghe về những cuộc du hành của mình. Trong các tác giả đó, anh Trịnh Hảo Tâm nổi bật với những bài viết rất sinh động và lôi cuốn về những chuyến du lịch khắp nơi. Tôi đã say mê theo chân tác giả đi thăm Thái Lan, Hawaii, Canada, Mỹ, Việt Nam ... Cầm quyển sách đầu tay của anh với tựa đề “Trên Những Nẻo Đường Việt Nam” (TNNĐVN) tôi đã nhanh chóng đọc một ‘lèo” cho tới hết.

Tôi cũng là người thích đọc sách. Mỗi khi tìm được một quyển vừa ý thì mê lắm. Thế nhưng mấy năm gần đây, tìm được một quyển vừa ý không phải dễ dàng bởi vì người đọc đã ít mà người viết lại càng ít hơn. Rồi in ấn và phát hành sách cũng là một chuyện khó khăn và phức tạp. TNNĐVN ra đời đã làm sôi động đôi chút thị trường chữ nghĩa vốn rất èo uột tại hải ngoại nầy.

Sách viết về hai chuyến du lịch Việt Nam năm 2000 và năm 2004 của tác giả. Lần thứ nhứt anh đi theo tour, lần thứ hai tác giả và gia đình tự đi. Anh đã có dịp đi từ Bắc vào Nam, thăm Hà Nội 36 phố phường, viếng vịnh Hạ Long đẹp như tranh vẽ, bay vào Huế ngắm đất thần kinh đầy thơ mộng cổ kính, rồi về quê hương Trà Vinh của anh nơi tác giả đã sống trong thời niên thiếu. Trong chuyến thứ hai, tác giả đã từ Sài Gòn ra miền Trung để tắm biển Mủi Né, Nha Trang, rồi lên thăm xứ hoa đào Đà Lạt. Ở mỗi nơi, tác giả kể cho ta nghe về lịch sử của từng di tích, những món ăn ngon, cách sinh hoạt của dân địa phương ... Nếu bạn chưa có dịp về quê hương, hay nếu đã về nhưng không có dịp đi đó đây thì sách sẽ giúp đưa bạn đi du lịch khắp ba miền với đầy đủ chi tiết bởi vì anh có một cách kể chuyện rất sinh động, lôi cuốn. Trong sách còn có hơn 100 hình ảnh mà tác giả đã có chụp trong hai chuyến đi trên. Tuy in đen trắng , nhưng những hình ảnh nầy cũng minh hoạ rất rõ ràng những cảnh đẹp mà tác giả đã đi qua.

Tác giả làm việc trong ngành công chánh, do nhu cầu công tác nên khi ở Việt Nam thì đã có dịp đi đây đi đó rất nhiều. Ra nước ngoài, sau khi ổn định cuốc sống thì anh cũng đã tham gia các sinh hoạt cộng đồng như trong Cộng Đồng Người Việt tại Pomona hay trong Ái Hữu Công Chánh hoặc Hội Đồng Hương Trà Vinh. Về mặt báo chí anh đã cộng tác với nhiều nhật báo, tuần báo tại Cali như Người Việt, Hồn Việt, Saigòn Times... Lửa Việt, Thời Báo (Canada) hay Ngày Nay (Houston, Texas). Qua đó đã cho thấy tác giả là một người từng trải và có kinh nghiệm trong sáng tác. Trước đây, trong ngành công chánh có học giả Nguyễn Hiến Lê là một cây bút viết du ký rất đặc sắc với những tác phẩm như Bảy ngày trong Đồng Tháp Mười, Du lịch xứ chùa tháp .. Ông có nguyện vọng sẽ đi từ Nam ra Bắc để viết du ký về quê hương Việt Nam mà không thực hiện được. Nay chúng ta có Trịnh Hảo Tâm với ký sự nầy, hy vọng sẽ góp một phần vào việc thực hiện nguyện ước của ông.

Đọc TNNĐQH ta thấy tác giả kể chuyện thật dễ dàng và lôi cuốn. Khi xem những thắng cảnh, tác giả kể cho ta về lịch sử của các nơi đó giống như ta được một hướng dẫn viên du lịch nói cho mình nghe. Anh đã tạo “hồn” cho câu chuyện, cho địa danh. Thí dụ khi đi qua sông Bạch Đằng, anh kể cho ta nghe về chiến công của Ngô Quyền, Trần Hưng Đạo. Nếu ta không biết điều đó thì khi đi qua bãi cọc vắng lặng, hoang sơ chắc ta sẽ không biết ở đó có một lịch sử oai hùng của dân tộc. Phải công nhận tác giả có tài kể chuyện vì anh có những ý tưởng rất phong phú, những nhận xét tinh tế và trí nhớ phi thường. Tôi cũng có dịp theo những tour như anh nhưng nếu biểu viết lại chắc chắn sẽ không thể nào đầy đủ và sinh động như vậy.

Viết về du lịch Việt Nam rất khó bởi vì mình dễ dàng đụng vào bên nầy hay bên kia. Tác giả đã tự đặt cho mình một cách viết đúng đắn là kể lại một cách trung thực, hay thì khen, dở thì chê, không thiên kiến, hận thù.

Một trong những yêu cầu quan trọng của chuyến du lịch là chỗ nghỉ ngơi tức là khách sạn. Anh cho biết nói chung các khách sạn ở Việt Nam khá tốt mà giá lại rẻ. Khách sạn lớn thì bày trí đẹp như ở nước ngoài. Khách sạn nhỏ lại có ưu thế là thân tình với khách. Điển hình là khách sạn Ngọc Dung tại Sài Gòn. Tác giả viết: ... “ các cô nhân viên khách sạn cũng như bà chủ đều thân tình niềm nở và vì khách sạn nhỏ nên họ nhớ từng người nên mình có cảm tưởng như ngụ ở nhà người thân chớ không phải khách sạn ...”

Đôi khi trong chuyến đi, anh cũng thấy những điều không vừa ý như khi thấy ông giám đốc một Trung Tâm Nhân Đạo mà lại xài quá sang:“ ... chiếc xe đắt tiền của ông giám đốc khá tương phản với đời sống của các em khuyết tật và thiện cảm dành cho ông cũng nhạt nhoà theo khói xe vừa rời bãi.. “ Đó là khi anh và phái đoàn ghé thăm Trung Tâm Nhân Đạo Hồng Ngọc nơi nuôi dưỡng các trẻ em khuyết tật.

Hoặc tác giả cũng tỏ ra chán nản khi người hướng dẫn tour cho biết là vé máy bay chuyến về của anh là vé “chờ” (stand by) chớ không phải là vé có ngày về đúng như dự tính. “Ông ta chắc là con cháu bà Triệu Ẩu !” Anh than như vậy. Đó là những trở ngại không nên có trong khi tổ chức du lịch. Làm như vậy chắc khách sẽ không dám giới thiệu tour cho người thân hay bạn bè của mình.

Đó đây trong tác phẩm, bạn cũng sẽ tìm thấy những nơi tác giả kết luận cho đoạn văn một cách châm biếm nhẹ nhàng. Thí dụ khi tác giả tả cảnh đi ăn chè ở Huế: ” ...Đã hơn chín giờ đêm, nên quán đã dẹp nhưng vì nể tình khách xa nên họ cũng bán nhưng bỏ túi nylon đem về. Tôi thì ăn luôn tại chỗ cho tiện bề sổ sách, cũng ngon vì nếp dẻo, đậu bùi, nước dừa béo và đường vừa ngọt. Nhưng quán có mùi .. chè thiu vì hàng đống chén chè chưa rửa mà chỉ có hai bé gái khoảng 13, 14 tuổi “ (làm việc nầy). Hoặc trong lần ăn cơm cung đình ở Huế, khi mấy người bạn trẻ than là “Tiệc vua gì ăn không no !” thì anh an ủi rằng: “Vua thường ăn rất ít, tàn tiệc mình ra ngoài kiếm bún bò Huế hay chè cháo ăn thêm !”.

Về thăm quê hương trong dịp Tết là điều mà bất cứ người Việt tha hương nào cũng mong muốn vì trong tâm tư mỗi người, ai cũng đều có biết bao nhiêu kỷ niệm ở quê nhà trong những ngày nầy. Tác giả cũng vậy, anh rất hồ hởi khi trở về ăn Tết trong năm 2000, nhưng sau khi đi thăm các nơi ở Trà Vinh anh lại cảm thấy lạc lõng và mong muốn trở lại Mỹ. Tâm trạng nầy giống như những người đi du lịch khá lâu thì lại nhớ nhà mặc dù trước khi đi thì rất náo nức, bồn chồn, mong muốn có một dịp nghỉ ngơi thư giãn.

Tôi có mấy người bạn hay đi du lịch, nhưng họ cho biết rằng :” Mình đi chơi khá nhiều, nhưng sau khi về vài năm sau thì quên hết.” Nay với những tác phẩm về du lịch lần lượt ra đời như TNNĐQH của Trịnh Hảo Tâm và các tác phẩm khác chắc chắn chúng ta sẽ có dịp đọc để nhớ lại chuyến đi của mình và những kỷ niệm nếu có.

Ra nước ngoài chúng ta có dịp đi chơi nhiều nơi trên thế giới, nhưng quê hương mình thì lại biết ít quá. Mấy năm gần đây, nhờ các đặc san của các hội đồng hương như Trà Vinh, Bình Dương, Bình Thuận, Tiếng Sông Hương, Tiền Giang Hậu Giang ... mà chúng ta đã đọc và học được nhiều bài viết về địa lý và lịch sử rất giá trị của những cây bút nổi tiếng của các địa phương. Riêng tôi nhờ đọc TNNĐQH mà biết thêm một số thắng cảnh của tỉnh Trà Vinh như Ao Bà Om, chùa Ang, biển Ba Động... cũng như phong tục của người Miên và các món ăn đặc sản của Trà Vinh... Nói chung bất cứ cuốn sách nào ta cũng tìm được rất nhiều điều để học.

Việt Nam thay đổi rất nhanh, những điều tác giả nói trong hai chuyến du lịch nầy nay có khi đã khác, như phi trường Nội Bài ở Hà Nội (lúc tác giả đến thì còn đang xây cất ) nay đã được đưa vào khai thác hoặc con đường từ Hà Nội đi Ninh Bình cũng đã rộng rãi hơn xưa. Đèo Hải Vân trong vài năm tới sẽ không còn lưu thông nữa vì đã có đường hầm thông qua núi. Khi đó khách du lịch sẽ không còn cảm giác lạnh mình khi nhìn xuống vực sâu thăm thẳm nhưng lại sẽ không có dịp để thấy cảnh thiên nhiên đẹp hùng vĩ của Thiên Hạ Đệ Nhất Hùng Quan ...

Cùng đề tài du lịch Việt Nam, tôi cũng thường xuyên say mê theo dõi những bài viết trong quyển “Quê hương qua ống kính” của Trần Công Nhung đăng trên báo Người Việt và có sự so sánh là hai tác giả đều viết rất hay. Anh Trần công Nhung còn là một nhà nhiếp ảnh nên hình ảnh có vẻ nghệ thuật hơn. Cách viết cũng thiên về cách chụp ảnh để có được những tấm ảnh có giá trị. Anh cũng xông xáo đi về các nơi hẻo lánh nên có các bài viết rất đặc sắc về sinh hoạt của các địa phương thật xa như Hà Giang, Đồng Đăng, Kỳ Lừa, thác Bản Giốc ... Nhưng mấy ai trong chúng ta có dịp làm như vậy. Trong TNNĐVN, Trịnh Hảo Tâm kể chuyện đi du lịch theo tour, (hay đi cùng gia đình) đây là một cách nghỉ ngơi mà đa số chúng ta sẽ thực hiện nên có vẻ gần gũi hơn. Các bạn yêu du lịch, muốn tìm hiểu về quê nhà chắc chắn nên tìm đọc. Anh Tâm còn có một hoài bảo khác là xuyên qua cuốn sách sẽ giúp cho giới trẻ nơi xứ người biết rằng quê cha đât tổ của họ là một dãy non sông gấm vóc và một dân tộc hiền hoà nhưng can đảm oai hùng. Một ý tưởng rất đáng trân trọng và biểu dương.

Chúng tôi còn biết rằng anh Trịnh Hảo Tâm còn có nhiều bài viết khác về du lịch Thái Lan, Hawaii , Canada ... Hy vọng sau sự thành công của quyển TNNĐQH nầy, anh sẽ tiếp tục cho xuất bản những ký sự du lịch khác để chúng ta có dịp thưởng thức tài kể chuyện của anh về các chuyến đi du lịch khắp bốn phương . Dẩu tác giả than rằng: “Trong hoàn cảnh khó khăn ở hải ngoại, việc in ấn phát hành một cuốn sách Việt Ngữ chi phí rất cao mà người đọc thì hiếm hoi như chiếc lá xanh trong mùa băng tuyết vì ai cũng đa đoan cuộc sống.” chúng ta vẫn hy vọng sau TNNĐQH, sẽ có thêm những tác phẩm khác của Trịnh HảoTâm để đua sắc đôi chút vào khu vườn văn học ở hải ngoại nầy.

Minh Tâm
(6/2004)


Thursday, December 23, 2010


Giới thiệu "Ký Sự Du Lịch Trung Quốc" tái bản 2010.


Trung Quốc nằm trong vùng Ðông Á, phiá Ðông giáp với Thái Bình Dương là một quốc gia rộng lớn thứ ba trên thế giới sau Nga Xô và Gia Nã Ðại với diện tích 9.6 triệu cây số vuông (kế đến là Hoa Kỳ với 9.372 cây số vuông) và có dân số đông nhất trên thế giới. Theo thống kê năm 2005 dân số Trung Quốc là 1.306 tỉ người so với dân số thế giới là 6.8 tỉ thì Trung Quốc chiếm 1 phần 5 dân số toàn cầu.

Lãnh thổ Trung Hoa chiều ngang từ Ðông sang Tây khoảng 5,200 cây số, chiều dài từ Bắc xuống Nam khoảng 5,500 cây số. Ðường biên giới trên 22,000 cây số và 18,000 cây số bờ biển. Về hành chánh Trung Hoa có 31 tỉnh (provineces), vùng tự trị (autonomous regions) và khu đô thị (municipalities) trực thuộc thẳng chính quyền trung ương. Ngoài ra còn hai lãnh thổ có thể chế và tiền tệ riêng là Hồng Kông và Macau mới tiếp nhận lại từ Anh và Bồ Ðào Nha.

Trung Hoa là một vùng đất rất cổ xưa với chiều dài lịch sử trên 6,000 năm, họ ghi chép lịch sử một cách cẩn trọng và chi tiết vì triều vua nào cũng có đặt ra chức thái sử để biên chép lịch sử. Là một vùng đất bao la rộng lớn với nhiều dân tộc khác nhau, nói những ngôn ngữ khác nhau nhưng Trung Hoa lại có chữ viết thống nhất có từ đời Hán trước công nguyên đến 2,000 năm. Hán tộc là sắc dân đông nhất thường nắm quyền cai trị đất nước, trong lịch sử nhiều lần bị các dân tộc khác như Mông Cổ và Mãn Thanh chiếm đóng nhưng Trung Hoa không bị tan rã lại còn bành trướng thêm vì dân Hán đông hơn đã Hán hóa các sắc dân cai trị mình.

Từ thượng cổ Trung Hoa là một dân tộc văn minh, họ đã biết dùng la bàn để đi biển, chế ra pháo bằng thuốc súng, làm ra những đồ dùng sành sứ rất đẹp, luyện thép để làm gươm kiếm, biết nuôi tằm để dệt thành tơ lụa sang bán tận Hy Lạp, La Mã. Họ cũng biết làm giấy và nghề in mộc bản để in kinh sách, thơ truyện và người Trung Hoa rất yêu chuộng văn chương chữ nghĩa, những câu đối, câu thơ đạo đức thánh hiền được treo trong nhà làm kim chỉ nam cho cuộc sống. Họ có đời sống tâm linh triết học phong phú như đạo Khổng (tứ thư, ngũ kinh), đạo Lão (trung dung, tự tại) và sau đó du nhập thêm Phật giáo từ Ấn Ðộ, Hồi giáo từ Ba Tư, Trung Ðông và Thiên Chúa giáo từ Âu Châu.

Tự hào với nền văn minh biến thành tự mãn nên họ đã bế quan tỏa cảng trước người Âu Châu vào cuối thế kỷ 18 mà không biết kỹ thuật và sức mạnh người Âu đã vượt trội hơn họ khiến cuối đời nhà Thanh, Trung Hoa bị các cường quốc Âu Châu xâu xé, mất đất, mất chủ quyền phải nhượng Hồng Kông cho Anh, Macau cho Bồ Ðào Nha, Mãn Châu cho Nhật và chia Thượng Hải thành nhiều tô giới cho người Âu vào buôn bán kể cả bán nha phiến đầu độc dân tộc Trung Hoa. Năm 1911 cách mạng Tân Hợi do bác sĩ Tôn Dật Tiên và Quốc Dân Ðảng lãnh đạo chấm dứt chế độ quân chủ nhà Thanh ăn chơi hoang phí, khiếp nhược trước ngoại bang. Cách mạng Tân Hợi thành công không được bao lâu lại trao chức Tổng Thống cho Viên Thế Khải là người có tài nhưng háo danh đoạt lợi định xưng vương để trở lại nền quân chủ chuyên chế. Ý đồ không thành vì các tỉnh nổi lên chống đối khiến Khải sinh bịnh qua đời. Sau nhiều đời Tổng Thống cuối cùng chức vụ lãnh đạo về tay tướng Tưởng Giới Thạch trong lúc đó đảng Cộng Sản do Mao Trạch Ðông thành lập nổi lên vừa chống Nhật vừa chống Tưởng. Nhờ có quân Nga giúp nên quân của Mao đánh đuổi được Nhật ra khỏi Mãn Châu và đánh quân đội của Tưởng Giới Thạch chạy ra đảo Ðài Loan.

Ngày 1-10-1949 Mao Trạch Ðông đứng trên Thiên An Môn tuyên bố thành lập Cộng Hoà Nhân Dân Trung Quốc. Dưới sự lãnh đạo độc đoán của Mao, Trung Hoa đói kém, nội bộ chia rẽ chống đối nên Mao phát động cuộc Cách Mạng Văn Hóa trong 10 năm từ 1966 đến 1976 để thanh trừng nội bộ đến khi Mao chết, Cách Mạng Văn Hóa mới dẹp bỏ. Ðặng Tiểu Bình một thời cũng là nạn nhân của Cách Mạng Văn Hóa lên thay thế và áp dụng chính sách mở cửa với thế giới bên ngoài.

Nhờ vào dân đông nên nhân công rẻ, Trung Quốc đã sản xuất hàng tiêu dùng xuất cảng đi khắp thế giới. Kinh tế tăng trưởng và ngày nay Trung Quốc có nền kinh tế đứng thứ tư trên thế giới, tuy nhiên lợi tức không được phân chia đồng đều, đời sống dân chúng nông thôn vẫn còn cơ cực nghèo đói.

Nhằm thu hút ngoại tệ và quảng bá đất nước mình, Trung Quốc đặt ngành du lịch thành quốc sách. Những tour du lịch Trung Quốc với giá thật rẻ, khách sạn tiện nghi sang trọng và ăn uống 3 bữa một ngày thêm vào đó Trung Quốc có rất nhiều thắng cảnh, di tích lịch sử, thành quách đền đài hùng vĩ thu hút du khách rất đông.

Ðầu tháng 10 năm 2005 chúng tôi tham gia chuyến du lịch Trung Quốc trong hai tuần do AV Travel ở California tổ chức, qua các thành phố Bắc Kinh,Trịnh Châu, Lạc Dương, Tây An, Quế Lâm, Hàng Châu, Tô Châu và Thượng Hải. Ðó là những địa điểm tiêu biểu cho đất nước Trung Hoa. Trước khi đi tôi sưu tầm tài liệu về lịch sử, điạ lý, trong khi đi tôi tìm hiểu dân tình, nếm qua các món ăn, chụp ảnh và khi trở về tôi ghi lại tất cả những chi tiết trong những loạt bài ký sự du lịch đăng trên nhật báo Người Việt nhằm cống hiến cho độc giả có cùng sở thích du lịch. Cuối cùng được sắp xếp hoàn chỉnh in thành sách để độc giả có thể lưu giữ làm tài liệu khi cần.

Thursday, December 16, 2010

Giới thiệu sách "Miền Đông Nước Mỹ và Canada" xuất bản tháng 5/2010

Vùng Đông Bắc lục địa Mỹ Châu được các nhà thám hiểm người Âu khám phá ra vào cuối thế kỷ 15, năm 1492 Christopher Columbus đi thuyền buồm vượt Đại Tây Dương tới một đảo trong nhóm đảo Bahamas thuộc vùng biển Caribbean. Lúc đó người ta đã biết qủa đất tròn nên Columbus muốn tìm đường sang Ấn Độ bằng ngã phía Tây thay vì đi hướng Đông như trước đây. Nên khi gặp thổ dân sống ở đây, ông lầm tưởng đó là người Ấn Độ nên gọi họ là dân Indians.

Sau chuyến đi của Columbus nhiều thuyền của người Âu cập bờ Bắc Mỹ như:

- 1513 Juan Ponce de Léon khám phá bờ biển Florida.
- 1524 Giovanni da Verrazano đi thuyền dọc theo bờ từ Carolina lên phía Bắc tới Nova Scotia và vào hải cảng New York ngày nay.
- 1565 St. Augustine ở Florida là làng đầu tiên của người Âu trên đất Mỹ. Làng do người Tây Ban Nha thành lập nhưng sau đó người Anh thiêu rụi vào năm 1586.
- 1607 Jamestown ở Virginia là làng đầu tiên của người Anh trên đất Mỹ, làng do thuyền trưởng John Smith thành lập.
- 1609 Henry Hudson đi thuyền vào hải cảng New York, khám phá ra sông Hudson. Cùng năm người Tây Ban Nha đến định cư ở Sata Fe, New Mexico.
- 1619 Người nô lệ từ Phi Châu được đưa đến Jamestown. Đến năm 1650 chế độ nô lệ trở thành hợp pháp.
- 1620 Nhóm giáo dân Pilgrims từ Anh quốc đến Plymouth, Massachusetts trên con tàu Mayflower.

Lịch sử vùng Bắc Mỹ được tiếp nối sau đó với các sự kiện:

- 1626 Peter Minuit mua đảo Manhattan cho Hoà Lan từ người da đỏ đội nón (Man-a-hat) bằng các món đồ trị giá $24 và đảo được đặt tên là New Amsterdam.
- 1630 Boston được thành lập làm thuộc địa Massachusetts của nước Anh.
- 1664 Người Anh chiếm New Amsterdam từ Hoà Lan và đổi tên thành New York.
- 1699 Người Pháp di chuyển về Mississippi và Louisiana.
- 1754 Anh và Pháp đánh nhau trong cuộc chiến Indian War và Pháp thua trận mất các thuộc địa ở Canada cũng như vùng Trung Tây Hoa Kỳ.
- 1764 Anh quốc đánh thuế lên sản phẩm đường do các thuộc địa sản xuất cũng như bắt các thuộc địa phải mua tem phiếu để trả lương cho quân đội Anh.
- 1770 Lính Anh bắn vào đoàn biểu tình chống thuế tại Boston.
- 1773 Trà nhập cảng từ Anh quốc bị đổ xuống hải cảng Boston để chống lại thuế nhập cảng trà (biến cố này gọi là Boston Tea Party).
- 1775 Giao tranh xảy ra ở Lexington và Concord, Massachusetts bắt đầu chiến tranh cách mạng giành độc lập cho Hoa Kỳ từ sự cai trị của Anh quốc.
- 1776 Bản Tuyên Ngôn Độc Lập được Continental Congress đại diện các thuộc địa công bố vào ngày 4 Tháng Bảy.
- 1781 Tướng Anh Cornwallis đầu hàng người Mỹ ở Yorktown, Virginia chấm dứt chiến tranh giành độc lập. Từ đó nước Hiệp Chúng Quốc Hoa Kỳ được thành lập.
- 1789 Hiến Pháp Hoa Kỳ được các thuộc địa đồng thanh chấp thuận và George Washington trở thành Tổng Thống đầu tiên. Năm 1800 thủ đô chính quyền liên bang được dời về Washington DC.

Trên đây là đôi dòng lịch sử thành lập nước Mỹ. Ở trên phía Bắc quân Anh quốc đánh bại người Pháp và người Mỹ để thành lập thuộc địa Canada của Anh quốc và sau này Canada trở thành một quốc gia độc lập nằm trong khối Liên Hiệp Anh. Về phía Nam, Hoa Kỳ mua lãnh thổ Louisiana từ nước Pháp năm 1803. Năm 1836 người Texas đánh đồn Alamo để giành độc lập từ Mễ Tây Cơ nhưng phải đợi đến 10 năm sau Mỹ mới thắng Mễ Tây Cơ để lấy Texas và các tiểu bang khác ở Miền Tây Hoa Kỳ.

Trong quyển ký sự du lịch “Miền Tây Hoa Kỳ” (xuất bản 2005) tôi đã viết về vùng đất phía biển Thái Bình Dương của nước Mỹ. Ở quyển “Miền Đông Nước Mỹ và Canada” này xin được tường thuật lại chuyến đi qua các thành phố lớn Canada (Toronto, Montréal) và nhiều tiểu bang Miền Đông Hoa Kỳ qua các thành phố Atlanta, New York và Washington DC. Đây là cái nôi văn hóa, lịch sử của Hoa Kỳ cũng là vùng kinh tế, kỹ nghệ, tài chánh quan trọng nhất của nước Mỹ. New York là thành phố nắm thị trường chứng khoán của Hoa Kỳ đồng thời của cả thế giới, nó được xem như là thủ đô của thế giới. Các nước mỗi ngày đều nhìn về New York và Washington DC để hoạch định kế hoạch kinh tế, tài chính cho mình.

Saturday, December 11, 2010

"Hành Hương Thánh Địa Do Thái" Ký sự du khảo mới xuất bản tháng 10-2010 của nhà du lịch Trịnh Hảo Tâm dầy 234 trang nhiều hình ảnh ghi lại trong chuyến hành hương Israel vào tháng 2-2010. Đồng giá 15$ bao cước phí gởi trong nước Mỹ