Pages

Powered By Blogger

Saturday, February 26, 2011

BÀI 4
KHÁCH SẠN PLANET HOLLYWOOD LAS VEGAS
Bài và ảnh: TRỊNH HẢO TÂM

Cạnh khách sạn Paris Vegas là khách sạn sòng bài Planet Hollywood mới tái khai trương với 2,567 phòng được xếp hạng 4 sao rưỡi có giá từ 79$ một đêm trở lên. Planet Hollywood là khách sạn giới trẻ ưa thích, các phòng trang trí theo lối tân thời, bàn ghế, giường nệm thường hai màu đen trắng và đèn đóm âm u. Một khách tới cư ngụ than phiền là phòng tối như một hang động, ông ta cho rằng không thích hợp cho gia đình có trẻ con vì các nơi hay trang trí bằng những tranh ảnh phụ nữ “bán lõa thể”! Tuy nhiên giới trẻ ưa chuộng vì phía ngoài giáp với đại lộ The Strip là những quán cà phê lộ thiên, thanh niên thiếu nữ ngồi trên những “deck” trên cao nhìn xuống dòng du khách lũ lượt như dòng sông phía dưới.

Lối đi dành cho bộ hành, khúc trước Planet Hollywood này rất nhiều người lao động Mễ Tây Cơ, Mỹ đen chận đón du khách đàn ông để phát những tờ bươm bướm in hình những cô gái tóc vàng ưõn ẹo trong những tư thế nóng bỏng. Họ quảng cáo những gì? Trong tờ bươm bướm nói rằng “Đừng xa em đêm nay! Hãy gọi, em sẽ đến phòng ngay bất kể ngày đêm mưa nắng với chỉ có 39.99$!”. Trong thành phố Las Vegas luật lệ cấm các hình thức mãi dâm, buôn bán…thịt người mà tại sao lại có những tờ quảng cáo như thế này? Tôi đã tìm hiểu có thật các nàng đến với chỉ có 39.99$ không và sẽ tường thuật ở phần dưới, bạn đọc đừng nóng vội từ từ xem, hạ hồi sẽ rõ! Bên khách sạn Planet Hollywood hàng trăm lao động phát những tờ quảng cáo “tội lỗi” trong khi bên kia đường trước hồ nước khách sạn Bellagio một mục sư đứng trên ghế bắc loa hùng hồn giảng đạo “Jesus Loves Us!” và người đàn bà đi cùng (chắc bà mục sư) phát truyền đơn những khóa lễ ở nhà thờ. Las Vegas là chốn…nhân gian không thể hiểu vì hai thái cực thường diễn ra song hành, là thiên đàng hạ giới cũng là hỏa ngục trần gian, ngoài đường rất nóng nhưng vào sòng bài là những đêm Đông giá lạnh. Nhưng phải nói Las Vegas là nơi ăn chơi nhiệt tình, nước Mỹ là vậy: làm việc cật lực, bảo đảm tám giờ vàng ngọc nhưng khi chơi, cũng chơi hết mình, chứ không tà tà vừa chơi vừa làm.

KHÁCH SẠN SÒNG BÀI PLANET HOLLYWOOD

Bây giờ trở lại khách sạn Planet Hollywood nơi ngày xưa là một sòng bài cổ kính nhất Las Vegas, nơi Elvis và Priscilla Presley từng làm đám cưới và khách sạn đã sống lại từ cõi chết. Khách sạn đã bị phá sập năm 1998 và đã được xây dựng từ đống hoang tàn và lúc tái khai trương như một chấn động giống như thần đèn Aladin vén màn nhung, đem không khí Hollywood đến thành phố tội lỗi này. Khách sạn là cơ ngơi hoành tráng huy hoàng, nó có khung cảnh Trung Đông Ả Rập huyền bí nhưng trang hoàng những tiện nghi hiện đại với đường lối nghệ thuật tân tiến lạ mắt có một không hai trên đại lộ Las Vegas Strip này. Những phòng ngủ rộng rãi trang hoàng diễm lệ để khách thư giãn trong thời gian trú ngụ, khách sạn còn thiết kế khu sòng bài Casino rộng 100,000 sq.ft. ánh sáng luôn luôn thay đổi trên những giàn đèn lung linh trên trần đổi màu từ đỏ sang xanh lục, xanh lá cây đến tím xậm. Phòng chơi bài có 87 bàn luôn luôn sẵn sàng đem may mắn đến cho khách với các loại bài Blackjack, Caribbean Stud Poker, Craps, Keno, Let It Ride, Pai Gow Poker, Poker, Roulette, Slots, Baccarat, Wheel of Fortune, Megabucks và Super Megabucs. Khu Slot Machines có 2,800 cỗ máy kéo nhiều cái còn trang bị màn TV ở phía trên để khách vừa kéo máy vừa xem TV theo dõi tin tức, chứng khoán, thể thao. Khu cá cược thể thao gọi là Race & Sports Books có 50 ghế và trang bị 30 TV Plasma 42-inch để dân ghiền ngồi suốt ngày đêm mà không cảm thấy mệt mỏi, cần ăn uống có các cô tóc vàng mang tới tận nơi.

Nhưng tên là Hollywood thì phải mang không khí đặc biệt về điện ảnh, khách sạn sòng bài Planet Hollywood có rạp chiếu bóng mới toanh rộng lớn 1,500 ghế ngồi. Rạp hát Performing Arts Theatre hoàng tráng lộng lẫy, sân khấu vĩ đại mà trước đây trung tâm dĩa nhạc Thúy Nga Paris đã từng tổ chức những đại nhạc hội thu hình sản xuất DVD bán khắp thế giới. Về nhà hàng ăn uống trong khách sạn có Spice Market Buffet, buổi tối chúng tôi trở lại ăn tối trong chương trình ăn bao bụng, bao nguyên ngày 24 tiếng đồng hồ Buffet of Buffets vợ tôi đánh giá là ngon nhất trong 3 nhà hàng đã ăn ở Las Vegas. Trong khách sạn còn có nhà hàng chuyên về thịt bò Steak tên là “Strip House” (Nhà Thoát Y) nhưng ở đây không thấy ai thoát y hết mặc dù không khí lãng mạn trữ tình. Nhà hàng KOI trong hệ thống nhà hàng Á Đông nổi tiếng ở Los Angeles và Hollywood. Thực đơn Mễ có nhà hàng Yolos, còn quán cà phê, sandwich mở 24/24 cho dân chơi bài thâu đêm đói bụng nhưng ghiền qúa không muốn đi xa là quán Planet Dailies. Còn hộp đêm khiêu vũ thâu đêm là Krave Club nhưng cẩn thận vì đây là hộp đêm của dân đồng tính.

Trên đại lộ Las Vegas Strip có cửa vào Casino Planet Hollywood nhưng chỉ dành cho khách bộ hành, còn muốn lái xe vào khách sạn thì đi cổng phía sau trên đường Harmon. Khách sạn có 2 khu hồ tắm ngoài trời nhưng không ở dưới đất mà ở trên nóc của khách sạn.

PLANET HOLLYWOOD TOWERS

Ở phía sau trên đường Harmon còn có một cao ốc riêng nhiều tầng lầu với phòng ốc tiện nghi sang trọng hơn gọi là Planet Hollywood Tower. Đây là “condo-hotel” nghĩa là “phòng” của khách sạn như một đơn vị chung cư (suite) có phòng khách, một hoặc nhiều phòng ngủ, nhà bếp với tủ lạnh và dụng cụ nấu ăn (amenities). Thường khách mướn dài hạn cho một kỳ nghỉ hè, “condo-hotel” trước chỉ xuất hiện ở Hawaii và hiện nay được ưa chuộng lan sang các vùng biển Florida và tới Las Vegas trong những năm sau này. Đời sống dân chúng cao hơn, khi nghỉ hè họ muốn có những tiện nghi như ở nhà nên khách sạn chỉ là phòng ngủ đã trở nên xưa rồi! Dĩ nhiên giá thuê cao hơn khách sạn một phòng, hiện nay giá một đêm ở Planet Hollywood Towers từ 111$ đến 261$. Hãy đọc vài phê bình của du khách trên mạng Internet đánh giá về khách sạn PH Towers.

Du khách đầu tiên trú ngụ nơi đây một tuần lễ và họ đặt mướn căn Suite một phòng ngủ với phòng khách và bếp trên tầng 55 có khung cảnh nhìn ra đại lộ Strip về hướng Bắc rất đẹp. Khi lấy phòng họ cho biết có một vài điều không mấy vừa ý như tủ sắt bị khoá không mở được, “full kitchen” với tủ lạnh lớn, lò vi ba (microwave), máy rữa chén, máy giặt và xấy nhưng lại không có chén dĩa và dụng cụ nấu ăn! Gọi xuống phòng trực, vài phút sau nhân viên đến mở khóa tủ sắt, du khách cho biết quảng cáo nói là “full kitchen” với đầy đủ chén dĩa, nồi niêu nhưng không có và họ thực sự cần các thứ ấy. Khách sạn đền nghị di chuyển đến phòng khác với đầy đủ các dụng cụ nhà bếp nhưng họ nói rằng dọn quần áo vào va ly rất mệt, cuối cùng khách sạn cho người mang chén dĩa, nồi niêu đến. Phòng khách có TV mõng lớn, màn cửa điều khiển bằng điện ở khắp các phòng. Phòng tắm có bể Jacuzzi với đầy đủ xà phòng, kem kể cả xà phòng rữa chén và giặt quần áo. Du khách này rất hài lòng.

Du khách thứ nhì cho biết để mừng sinh nhật thứ 40 với 12 người bạn, họ đặt phòng tại PH Towers với Suite 2 phòng ngủ. Đến ngày tới khách sạn họ gặp nhân viên tiếp tân tên Jolie. Lên phòng ở tầng 20 và rất thất vọng thấy Suite chỉ có 1 phòng ngủ. “Tôi lập tức xuống quầy tiếp tân để đấu khẩu với Jolie về vụ này. Tôi nói rằng đã chuẩn bị chuyến đi từ 6 tháng trước và yêu cầu Suite có 2 phòng ngủ nhưng sao bây giờ chỉ có một! Jolie thấy bộ mặt hầm hầm của tôi, bằng giọng nói rất nhỏ nhẹ chuyên nghiệp cô ta cho biết tôi có 2 phòng số 2003 và 2005 liền nhau, chỉ cần mở cánh cửa ra là thấy! Tôi quê qúa nhưng vui vẻ ngay, phòng quá đẹp và cảnh nhìn xuống thành phố cũng qúa đẹp!”

THƯƠNG XÁ MIRACLE MILE SHOPS

Trở lại trên đại lộ Las Vegas Strip nhộn nhịp, thấy có một cửa hàng mới đề chữ M màu đỏ to lớn như dấu hiệu vào nhà ga xe điện ngầm Metro ở các thành phố Âu Châu. Từ dưới đường lên bằng thang cuốn (escalator), chúng tôi bước vào bên trong hóa ra là một khu thương xá rộng lớn có tên Miracle Mile Shops với những cửa tiệm trang trí hiện đại đèn màu, ánh sáng đẹp mắt. Nhìn bản đồ thưong xá hình chữ U bao quanh cao ốc khách sạn sòng bài Planet Hollywood, cũng như bao quanh rạp hát Performing Arts với tổng cộng 170 cửa hàng, 15 nhà hàng ăn và rạp hát V Theatre hàng đêm trình diễn “Show” với nhiều xuất khác nhau. Khu thương xá Miracle Mile Shops trước kia là hành lang mua sắm Desert Passage cũ kỹ ít ai để ý đến, khi xây cất Planet Hollywood thương xá này được nới rộng và trang trí theo kỹ thuật hiện đại và vẫn giữ theo lối Ả Rập, Trung Đông với những tháp đền Hồi giáo và trần nhà là bầu trời đêm xứ Ngàn Lẽ Một Đêm có mây trôi và trăng sao lấp lánh. Trong thương xá có 3 Shows thiết kế tự động bằng vi tính để trình diễn mỗi giờ miễn phí: đó là Fountain Show với nước bắn lên với ánh đèn màu và điệu nhạc, Rainstorm Show làm mưa bão, sấm chớp, trời gầm, lũ quét (flashflood) và thứ 3 là Laser Show. Giá cả các loại hàng bày bán nơi đây rất phải chăng như ở vùng Los Angeles nên thu hút du khách Âu Châu, Nhật Bản từ quần áo, đồ da, tranh ảnh, sản phẩm nghệ thuật, thủy tinh, đồng hồ, nữ trang, đá qúy, hạt trai, mỹ phẩm, sinh tố, ngũ cốc, dược thảo. Có cửa hàng tạp hóa ABC bán những sản phẩm của Hawaii như cà phê, hạt Macadamia, mứt khóm, noni…những ai đã từng đến Hawaii thường thấy những cửa hàng này trên mọi góc phố. Về nhà hàng ăn uống có nhà hàng Ý Aromi D’Italia,
Thương xá Miracle Mile Shops
Lombardi’s Romagna Mia, Sbarro món Mễ Tây Cơ có nhà hàng La Salsa Cantina, thực đơn Mỹ có nhiều nhà hàng từ Hamburger cho đến Steak, còn Sushi Nhật có Todai nổi tiếng về Buffet ở California. Tìm hiểu về tên của thương xá, nguyên thủy tên Miracle Mile chỉ một khu mua sắm sang trọng trên đại lộ Wilshire ở Los Angeles, trước năm 1920 đoạn đường này là con đường đất hai bên là những ruộng trồng rau đậu. Từ đó người ta mới xây dựng thành một đại lộ mua sắm Wilshire với những cửa hàng sang trọng như ngày nay và đuợc gọi là Champs-Élysées của Mỹ.

DỊCH VỤ ESCORT Ở LAS VEGAS

Dạo chơi trên đại lộ Strip ban đêm khách đàn ông thường được dí vào tay những hình núi lửa, bombshell nõn nường với câu ghi chú rất gợi cảm: “Đừng bỏ em một mình, hãy nhắc phôn lên gọi một tiếng, em sẽ đến phòng anh đêm nay với chỉ có 39.99$”. Một ông bạn tôi đã từng thử gọi và...nằm chờ, gần một giờ sau nàng đến thật, nhấn chuông phòng. Hồi hộp mở cửa mà trống ngực liên hồi như sắp...nhồi máu cơ tim! Nàng hiện ra nhưng không đẹp như là mơ, không giống như giấy quảng cáo in hình. Hỏi thì nàng cho biết đó là người mẫu...hôm nay bận! Còn nàng không đẹp


Các nàng người mẫu Las Vegas


sao? Hỏi có phải giá trọn gói là 39 đồng 99 không? Nàng nói nàng là nhân viên của một hãng “hộ tống” (escort), giá mỗi giờ là...250$ muốn nàng đi đâu hay làm việc gì cũng được. Nếu không thích thì phải trả 39.99$ đó là tiền taxi nàng tới đây, chưa tính tới công của nàng! Qủa thật “em đến với anh với tất cả tấm lòng” chỉ có...39.99$, quảng cáo thành thật chứ đâu có sai ?

TRỊNH HẢO TÂM

Wednesday, February 23, 2011




Bài 3
ĐỎ ĐEN SÒNG BÀI VEGAS
Bài và ảnh: TRỊNH HẢO TÂM


Màu đỏ tượng trưng cho số hên, vận may như “Số Đỏ” là tên quyển tiểu thuyết của Vũ Trọng Phụng mô tả cuộc đời Xuân Tóc Đỏ một anh chàng vô học rỗi nghề nhưng lúc nào cũng gặp may mắn trong tình trường. Màu đen tượng trưng số xui, thất bại, không còn hy vọng (đen như mõm chó). Những lá bài trong bộ bài 52 lá cũng chỉ có hai màu đen đỏ, hột xúc xắc “xí ngầu” (dice) khi thảy xuống, bề mặt không màu đỏ cũng là màu đen. Vì vậy chữ “đỏ đen” có nghĩa một ăn, một thua, ám chỉ cờ bạc.

Khu cờ bạc tức sòng bài của khách sạn Paris Las Vegas nằm ở phía trước ngay dưới chân tháp Eiffel trên đại lộ chính “The Strip” của thành phố Las Vegas. Có rất nhiều cửa vào Casino, đi không nổi thì đứng trên thang cuốn, nó sẽ tự động đưa ngay vào…khu cờ bạc. Vào khu này như lạc vào mê hồn trận, không biết giờ giấc, ngày đêm, lá diêu bông còn tìm được nhưng đố ai tìm thấy chiếc đồng hồ treo ở đây? Nhà thờ, nhà ga, chợ búa, bưu điện còn có đồng hồ nhưng Casino thì không! Đèn đuốc rất nhiều nhưng vẫn âm u, ngày hay đêm nơi đây vẫn mờ mờ tỏ tỏ. Sáng trưa chiều tối lung linh mờ ảo, bên ngoài nắng hay mưa, nóng hay lạnh nơi đây vẫn khô ráo, mát mẻ với máy điều hòa không khí. Các bàn cờ bạc trải nhung xanh đỏ, ánh đèn ống chiếu xuống rực rỡ. Các máy kéo đèn màu chớp tắt, khi có người thắng nhạc hòa tấu trổi lên, tiếng bạc cắc rơi lẻng kẻng liên tu bất tận dù lúc thua im hơi lặng tiếng, chẳng ma nào kêu, chẳng qủy nào khóc, chẳng thần nào sầu, chỉ nghe…“im lặng thở dài”!

Dù chơi kéo máy cò con hay ngồi vào bàn Poker hàng ngàn đồng một ván, khách đánh bài vẫn được phục vụ gần như nhau, muốn cà phê cam vắt, trà đá chanh đường cứ gọi các cô chân dài guốc cao, mắt xanh môi đỏ, xiêm y nghèo nàn mong manh áo tắm bung tới tận bàn. Những người thua bài đã từng trả bằng cách cà thẻ tín dụng (credit card) hàng chục ngàn được các sòng bài Vegas liệt vào danh sách VIP, được khách sạn tận tình ưu đãi cung cấp phòng sang trọng miễn phí. Có một bà Việt Nam bị ăn cắp thẻ tín dụng trong thùng thơ, đạo chích đem lên Las Vegas đánh bài xả láng thua 17,000$. Bà này mỗi ngày vào trương mục “on line” nên phát giác báo cho ngân hàng biết để hủy bỏ thẻ tín dụng nên không mất tiền. Thế mà sòng bài tưởng bà đi đánh bạc, lâu lâu vẫn gởi Coupon miễn phí phòng khách sạn đến nhà! Bà gọi vào đài phát thanh trong chương trình “thính giả điện đàm” hỏi có nên xài những phiếu này hay không? Ai đã từng thua bài là được đối xử như thượng khách. Thua sạch túi còn được sòng bài trả tiền máy bay để về cố quận, cầm xe hay mượn tiền bà con lên chơi tiếp hòng gỡ gạt.



Khu đánh bài, bày trí hoành tráng sang trọng, âm nhạc dìu dặt, ánh sáng lung linh mờ tỏ nên vào thì dễ mà ra lại khó. Không thấy đường nào “Exit”, nhiều nơi tưởng lối ra nhưng lại lạc vào khu…cờ bạc khác! Nhà vệ sinh nơi đây cũng sạch bóng, bồn rữa mặt cẩm thạch hoa văn như nạm vàng và luôn luôn có nhân viên túc trực lau chùi. Để thu hút khách hàng tới đánh bạc, nhà hàng Buffet thức ăn ngon, giá lại rẻ, phòng khách sạn rất đẹp, lại không đắt (như ở Circus Circus chỉ 25$, Bally’s 29$). Tuy nhiên để tránh khách thua bài rồi tự tử, cửa sổ và cửa ra ban công phòng khách sạn bị hàn chết không bao giờ mở được!

NHỮNG LOẠI ĐỎ ĐEN Ở LAS VEGAS

Những hình thức cờ bạc ở Casino Paris cũng như hầu hết các sòng bài ở Las Vegas gồm có những môn chơi từ dễ dàng, đơn giản không cần dùng trí óc như “Craps” xúc xắc 6 mặt, thẩy xuống là ăn thua liền cho đến những món bài phải tính toán xác xuất, phải “ôn cố tri tân” (nhớ ván trước để đoán ván này), căng thẳng động não như “Paigow”, “Poker” v.v…Những môn chơi gồm có kéo máy và những loại cờ bạc chơi ở bàn:

1. Kéo Máy (Slot Machines): đơn giản và dễ chơi nhất, người chơi ngồi trước máy chỉ cần bỏ tiền vào máy từng tờ giấy bạc phải là tiền Mỹ, giấy bạc loại nào máy cũng OK và máy liền cho biết số Credit (thí dụ máy kéo loại 25 xu thì 10$ được 40 Credits). Khi kéo hay nhấn nút nếu trên một hàng có những hình hay con số giống nhau thì trúng và số Credits tăng lên. Khi nghỉ chơi, nếu còn Credit trong máy, nhấn nút “Cash” máy sẽ in ra một mảnh giấy và đem giấy này đến quày đổi ra tiền hay bỏ vào máy “Cash Out” máy sẽ nhả tiền ra. Nếu thua sạch, “Credits” là con số 0 thì…khỏi “Cash Out”! Nhiều người đặt Slot Machines là “sát thủ một tay” vì người chơi chỉ cần một tay, trước sau, sớm muộn gì người chơi cũng thua vì máy đã được thảo chương sẵn là phải ăn. Máy kéo thường chơi từ 25 xu cho đến 2$ nhưng nay kinh tế xuống dốc nên cũng có loại máy chỉ 1 xu cho các bà cụ lãnh tiền già chơi “cắt keng” giải sầu qua ngày tháng. Máy kéo có giải Mega Buck là giải cộng dồn tiền người thua của tất cả các Casino khác ở Las Vegas, số trúng có khi lên tới hàng trăm ngàn đô la. Mấy năm trước có người thắng lớn nhưng anh ta không được nhận tiền chỉ vì mới có…19 tuổi! Theo quy định phải 21 tuổi mới được…cờ bạc cũng như vào bar hay mua rượu, thuốc lá. Chỉ lo thiếu tiền chứ đừng lo thiếu máy kéo, ở Casino Paris này có tới 1,700 máy!

2. Loại Cờ Bạc Ở Bàn (Table Games): khách sạn Paris có tới 90 bàn cờ bạc từ chơi bài “Xì Dách” (Blackjack), “Xì Phé” (Poker), “Xập Xám 7 Lá” (Pai Gow Poker) cho tới “Đổ Xí Ngầu” (Craps, Roulette). Tôi không rành mấy nhưng đại khái có những loại bài sau đây:

- Blackjack: là loại chơi bài phổ thông nhất ở các sòng Las Vegas. Đây là kiểu xì dách 2 lá, cộng lại các con số trên 2 lá bài để tính ăn thua với nhà cái. Nếu ít nút sợ thua thì kéo thêm, tối đa 5 lá bài và không được qúa 21 nút. Bên Mỹ không đặt vấn đề “Tuổi” nhỏ nhất (9 nút có thể không cần kéo thêm nữa). Nhà cái mà đại diện là người chia bài goị là “dealer”. Mỗi “dealer” chia bài có nhiều bộ bài, có nơi có đến 8 bộ bài (2 bộ đoán xác xuất lá bài sẽ ra dễ hơn). Bài của nhà cái phải lật lên cho mọi người thấy, khi nhà cái 17 nút hoặc hơn không được kéo thêm bài.

- Mini Baccarat: đây là bài cào 2 lá, người chơi có thể chọn để đặt “Player”, “Banker” hoặc “Tie” và bên nào dưới 6 nút có quyền kéo thêm bài. Thật tình tôi không hiểu luật chơi bài này nhưng trong Casino họ thường chơi trong phòng riêng và đặt rất lớn.

- Paigow Poker: được dân chơi người Viêt gọi là “xập xám 7 lá” (“xập xám” tiếng Quảng có nghĩa là 13 nhưng ở đây chỉ có 7 lá) chia làm 2 chi (2 và 5 lá). Ngoài ra còn “Three Cards Poker”, “Crazy Four Poker” tức kiểu binh xập xám 3 lá, 4 lá. “Texas Holdem Poker” cũng 7 lá, người chơi nhận 2 lá riêng úp xuống còn 5 lá chung để trên mặt bàn.

- Casino War: dễ chơi và mau ăn thua nhất, mỗi người chỉ 1 lá, ai lớn nút hơn thì ăn!

- Craps và Roulette: tức đổ hột xúc xắc“Xí Ngầu” có 6 mặt, cách chơi khá phức tạp, thường người Mỹ chuộng lối chơi này.

DEALER TRONG CASINO

Nhân viên chia bài được gọi là “Dealer” mặc đồng phục rất đẹp và luôn luôn đứng, hai tay để trên bàn (không được đút vào túi vì chủ sòng sợ lấy cắp “chip” của chủ) và miệng lúc nào cũng vui cười với khách. Đa số là phụ nữ Á châu và người Việt cũng nhiều, họ sống ngoài lương bổng (ăn lương tối thiểu khoảng 6-7$/ giờ) chủ yếu là nhờ tiền Tip của khách hàng. Tiền Tip được tính chia đều ra cho mỗi nhân viên. Công việc tính để chia mất một ngày, hôm sau lãnh Tip của ngày hôm trước, có sòng thì trả mỗi tuần bằng cách cộng vào Pay Check. Dealer phải có mặt 24/24 chia làm 3 ca: 10am – 6pm, 6pm – 2am và 2am – 10am. Mỗi giờ được nghỉ 20 phút.

Một phụ nữ Việt làm trong một Casino cho biết cô sang theo diện HO với cha mẹ vào năm 1992, lúc mới sang làm trong nhà hàng và đã vào nghề chia bài được 15 năm, qua nhiều casino khác nhau. Cô cho biết trước đây kinh tế khấm khá mỗi ngày tiền Tip trung bình được hơn 200$ nay có ngày chỉ được vài chục. Cô có gia đình, có nhà riêng ở vùng phía Tây Las Vegas, cô chọn ca ban đêm để ban ngày đưa đón con đi học và nấu ăn lo cho gia đình.

Tôi hỏi nghề chia bài thu nhập cũng khá cao có cần phải qua trường lớp đào tạo nào không? Cô cho biết phải đi học, học phí 350$ cho mỗi loại bài, thời gian học lâu hay mau tùy theo sự khéo léo của mỗi người. Xin việc ở Casino lớn cũng rất khó, phải vui vẻ, diện mạo dễ nhìn, hiểu và nói tiếng Anh thông thường. Trong thời gian thử việc kéo dài khoảng một tuần, chia bài dưới sự giám sát của viên quản lý, rồi mới được chính thức nhận việc.

THẦN BÀI NGƯỜI VIỆT

Người Việt Nam nổi tiếng trong nhiều lãnh vực trong đó có cả cờ bạc được báo chí truyền thông quốc tế nói đến khi họ chiếm giải Xì Phé Thế Giới (World Series of Poker) được tổ chức hàng năm với hàng trăm cao thủ trên khắp thế giới về tham dự tranh tài. Những “thần bài” người Việt từng đến Las Vegas thi đấu và chiếm giải vô địch có thể kể đến tên tuổi như Men Nguyễn, anh ta quê ở Phan Thiết và sang Hoa Kỳ tỵ nạn vào năm 1978. Khi mới chơi anh đã từng thua cháy túi, rồi sau đó đoạt giải vô địch trong 3 năm liền (1987). Với giải tiền thưởng anh ta về Los Angeles mở công ty giặt ủi nhưng sau đó bán đi vì làm mất nhiều thời gian mà lại không kiếm được nhiều tiền bằng nghề cờ bạc. Với 6 lần vô địch tại World Series of Poker, tiền thắng tổng cộng lên đến 7.8 triệu USD. Được gọi là “Master” và tạp chí Card Player Magazine trao danh dự “Player of the Year” trong những năm 1997, 2001, 2003 và 2005.

Những “thần bài” tên tuổi khác là David “The Dragon” Phạm vượt biển năm 17 tuổi sống sót trên con tàu chở 149 người nhưng 99 người đã chết trước khi tàu được cứu. David Phạm là em họ của Master Men Nguyễn vừa làm việc trong tiệm giặt ủi vừa thọ giáo nghề của anh họ truyền cho. Hai lần vô địch tại World Series of Poker với tiền thắng là $6.1 triệu, được danh hiệu “Player of the Year” năm 2000. Ngoài ra còn phải kể Scotty Nguyễn quê quán Nha Trang, 4 lần vô địch tại World Series of Poker, 1 lần vô địch World Poker Tour thắng tổng cộng $7.5 triệu trong các cuộc thi đấu.

Với Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm (nổi tiếng nhiều câu sấm) đánh giá thấp nghề cờ bạc, ông cho rằng:

“Khôn nghề cờ bạc là khôn dại,
Dại chốn văn chương ấy dại khôn”.

Ngày nay với nghề cờ bạc, những “thần bài” kiếm vài triệu rất dễ dàng trong khi ở “chốn văn chương” các nhà văn thường nghèo rớt mồng tơi, rau cháo mì gói qua ngày (phát hành sách chỉ “trước mua vui sau kiếm…chút cháo”, sách in ra bán rất chậm vì người ta không có thời giờ để đọc). Hai câu thơ của Trạng Trình chắc không còn hợp cảnh, hợp thời nữa mà phải đổi ra thành:

Khôn nghề cờ bạc là khôn...thật,
Dại chốn văn chương ấy dại...ngu!
Phen này vứt bút lên Vegas
Trúng lớn một phen ẵm bộn xu!

TRỊNH HẢO TÂM

Friday, February 18, 2011

BÀI 2

KHÁCH SẠN PARIS LAS VEGAS
Bài và ảnh: TRỊNH HẢO TÂM

Paris Las Vegas về đêm rực rỡ hoa đèn

Từ phi trường ra, mướn xe xong chúng tôi đến khách sạn Paris Las Vegas để ăn trưa. Buffet ở đây chắc là ngon, kỳ trước sắp hàng rồi phải bỏ cuộc vì chờ qúa lâu. Bên kia đường đối diện với khách sạn Paris mọc lên những công trình xây cất thật đồ sộ mà chuyến đi trước không thấy! Sau hai năm không trở lại, hôm nay Las Vegas có nhiều cái lạ, ngày tháng qua kinh tế nước Mỹ đi xuống nhưng khách sạn sòng bài Las Vegas vẫn sống hùng sống mạnh và nhiều sòng bài mới mọc lên nguy nga đồ sộ. Sòng bài không còn là những kiến trúc thấp năm ba tầng mà hiện được xây cất những buyn đinh chọc trời theo kiểu Manhattan New York. Ngay trên đại lộ Strip cạnh Monte Carlo và đối diện với khách sạn Paris Las Vegas là những cao ốc chọc trời của các khách sạn cao tầng như Aria Resort & Casino, Mandarin Oriental, Vdara, Cosmopolitan đang xây cất thật quy mô hoành tráng. Las Vegas nổi tiếng là chốn giải trí ăn chơi, vừa nói chuyện “chơi”, còn chuyện “ăn” tức là nhà hàng ăn uống hiện nay cũng có nhiều chiêu thức lạ, đó là “Buffet of Buffets” vừa ăn bao bụng vừa bao ăn luôn suốt 24 tiếng đồng hồ trong 7 Casino mà chỉ phải trả một giá nhất định.

CITY CENTER, KHU GIẢI TRÍ ĐẮT GIÁ

Cạnh khách sạn Monte Carlo về hướng Bắc trước kia là sòng bài Boardwalk, rồi kế là bãi đậu xe nhân viên khách sạn Bellagio cùng một vài cơ sở thương mại, ngày nay đã bị phá bỏ nhường chỗ để xây khu khách sạn, giải trí, thương mại, chung cư có tên là City Center. City Center với kinh phí lên đến 11 tỷ USD là một dự án xây cất tư nhân đắt giá nhất trong lịch sử Hoa Kỳ. Vốn đầu tư là của công ty MGM Resort International hùn với công ty Dubai World để xây cất một quần thể cao ốc có diện tích lên đến 16,797,000 sq.ft. (1,560,500m2) vừa khách sạn, sòng bài, vừa thương xá, chung cư cao tầng trên một diện tích đất là 76 acres (31 ha).

Khu City Center bao gồm khách sạn sòng bài Aria 61 tầng với 4,004 phòng, Condo-hotel (phòng khách sạn có bếp) Vdara 57 tầng với 1,495 đơn vị, khách sạn Harmon không có sòng bài 27 tầng 400 phòng, khách sạn và chung cư Mandarin Oriental 56 tầng có 392 phòng, 225 căn condo, khách sạn sòng bài Cosmopolitan vĩ đại với 2,200 phòng condo, 800 phòng đơn,Veer Towers là hai tòa cao ốc đôi nghiêng 4.6 độ chụm đầu vào nhau có 37 tầng và khu thương xá, rạp hát The Crystals 3 tầng. City Center là thí điểm “green technologies” dùng nước tái chế và có nhà máy điện riêng bên cạnh sẽ thu dụng khoảng 12,000 nhân viên. Khi chúng tôi tới khách sạn Aria đã hoạt động, các công trình còn đang ráo riết xây cất và sẽ hoàn thành nội trong năm nay 2010 trước lễ Giáng Sinh. Có thể khi kinh tế suy thoái là lúc mướn nhân công rẻ nên các nhà tư bản Hoa Kỳ chụp lấy thời cơ để xây dựng những dự án lớn cũng như ngày trước xây đập thủy điện Hoover Dam vào năm 1931 là lúc nước Mỹ lâm vào thời kỳ Đại Suy Thoái (Great Depression). Chính đập Hoover hiện nay cung cấp điện cho Las Vegas.

LE VILLAGE BUFFET

Khách sạn và sòng bài Paris Las Vegas rất dễ tìm vì có tháp Eiffel cao ngất ngưởng ở phía trước. Lái xe qua cổng Khải Hoàn Môn để vào buyn đinh đậu xe ở phía sau, sau khi cẩn thận xem xe mình đậu ở tầng, hàng số mấy? Không nhớ, nhiều khi tìm hoài không thấy tưởng xe đã bị…kéo! Đi qua các máy kéo, sòng bài chúng tôi thẳng đến nhà hàng Le Village Buffet và cũng lại thấy người ta sắp một hàng dài mà theo cô tiếp viên ở đây cho biết phải đợi khoảng một tiếng đồng hồ mới đến lượt mình được gọi vào ngồi bàn. Nhà hàng nào thấy người ta sắp hàng chắc là phải ngon và rẻ, còn nơi nào quảng cáo xôm tụ mà vắng như chùa Bà Đanh, chắc là không khá! Le Village Buffet quảng cáo là mang đời sống 5 tỉnh của Pháp đến thực khách qua ẩm thực đặc trưng của mỗi vùng nên thiết kế 5 căn phòng có mặt tiền và trang trí theo kiểu địa phương đó. Bên ngoài là một khoảng sân rộng gợi lại cảnh công trường chính của mỗi làng ở miền quê nước Pháp, khách có thể chọn bàn ăn ở bên ngoài dưới những gốc cây, giàn nho hay ngồi bên trong những căn nhà miền quê với những thùng rượu kê trong góc. Món ăn được gọi là thực đơn Pháp nhưng chỉ một số món như bánh kẹp (Crepes), gà nấu rượu, vịt hầm, còn lại là những thứ thường thấy ở các Buffet Mỹ. Giá ăn sáng ở đây là 15.99$, ăn trưa 17.99$ và tối là 24.99$. Có những món thực khách có thể yêu cầu làm riêng theo ý mình và đứng chờ họ nấu nướng.

BUFFET OF BUFFETS

Chúng tôi đứng sắp hàng cạnh mẹ con của một bà Mỹ, cô con gái khoảng 25. Tôi hỏi về món ăn ở đây, món nào ngon thì cô ta nói món…bánh kẹp “nó ngon lắm, người ta tráng tại chỗ, mình có thể yêu cầu bỏ vào các loại trái cây, bơ, kem đủ thứ hết vào trong đó. I love it!”. Cô ta hỏi tôi có mua “Buffet of Buffets” không? Nó tiết kiệm được nhiều, lại ăn được nhiều nơi trong vòng 24 tiếng đồng hồ. Tôi nói tôi không biết vụ này, cô giải thích thêm và đưa cho tôi một giấy quảng cáo in màu mè rất đẹp. Theo tờ giấy này “Buffet of Buffets” với giá là 39.99$ có giá trị để ăn trong 7 nhà hàng Buffet của 7 Casino có tham gia chương trình là các sòng bài Caesars Palace, Flamingo, Harrahs, Imperial Palace, Paris, Planet Hollywood và Rio. Giá 39.99$ áp dụng cho những người có thẻ Total Rewards là một loại thẻ đánh bài phát hành bởi công ty Harrah’s Entertainment là công ty mẹ, chủ nhân của 7 sòng bài vừa kể. Tôi hỏi làm sao có thẻ này, cô gái nói cứ đến khu chơi bài của khách sạn là thấy quầy này. Còn người không có thẻ Total Rewards thì trả 45.99$ cho “Buffet of Buffets”. Tôi thấy mình ở Las Vegas 3 ngày mua vé ăn uống này cũng có lợi vì ăn trong vòng nguyên ngày đêm chỉ phải trả bằng giá 2 bữa ăn. Khi tới phiên mình đến quày trả tiền thì tôi chọn vụ này và cô nhân viên đeo vào cổ tay tôi một vòng giấy nhựa có chứa “bar code”. Cô ta bảo tôi nếu xé rời ra khỏi cổ tay thì không còn giá trị nữa! Tôi hỏi đi tắm phải làm sao? Cô ta nói bằng nhựa nên thắm nước cũng không sao!

The Village Buffet của Paris Las Vegas lúc nào cũng đông thực khách nối đuôi sắp hàng chờ vào, lúc đứng chờ mùi bơ hành chiên lan tỏa trong không khí rất hấp dẫn nhưng tới khi vào ăn cũng không đặc sắc lắm. Bánh kẹp (Crepes) mà cô gái Mỹ thích, tôi có thử nhưng thấy nhạt phèo không có gì hấp dẫn! Có lẽ khẩu vị mình không hợp. Có càng cua Alaska, cua vỏ cứng, ốc nhồi bơ nướng…Chỉ có quày bánh Pháp như croissant, bánh sữa, cheesecake là ngon và bày trí bánh với màu sắc trái cây để bên trên rất đẹp mắt. Buffet ở các khách sạn thường mở cửa từ 7 giờ sáng đến 10 giờ đêm.

EIFFEL TOWER RESTAURANT

Muốn không khí lãng mạn và thức ăn ngon hơn ở Paris Las Vegas du khách có thể chọn lên nhà hàng ở trên tháp Eiffel. Dĩ nhiên giá cả mắc hơn, bữa ăn trưa phải trên 40$ mỗi người. Ngồi trên tháp Eiffel với cao độ 100 feet, khách có thể ngắm cảnh con đường hoa lệ The Strip hay nhìn sang hồ nước trước khách sạn Bellagio ban đêm lung linh phản chiếu ánh đèn và mỗi đầu giờ là một màn nước phun nhảy múa theo điệu nhạc. Thêm vào không khí trữ tình lãng mạn, ở nhà hàng có giàn nhạc Jazz sống bao giờ cũng khoắc khoải, não nùng. Món ăn ở đây đúng hương vị Pháp, tôi có người bà con từ Paris sang chơi, anh ta ăn ở đây khen là món ăn nấu ngon hơn bên Pháp, tuy nhiên bữa ăn tối 2 người anh phải trả 150$. Về rượu có Champagne, rượu vang và cocktails. Trong khách sạn còn có 3 quán cà phê, quán hamburger, cửa hàng bánh kẹp Crepes và nhà hàng Steakhouse.

Nếu không ăn du khách có thể lên viếng tháp Eiffel để ngắm toàn cảnh thành phố cờ bạc trên chóp tháp cao 460 ft.. Dĩ nhiên đi lên và xuống bằng thang máy rất nhanh và khi xuống đường quên ghé lấy hình của mình ở Amazing Photos để kỷ niệm một chuyến đi khó quên. Giá thăm viếng tháp Eiffel là 10$ (ban ngày từ 9:30am đến 7:15pm) và 15$ (7:30pm đến khi đóng cửa).

LỊCH SỬ KHÁCH SẠN PARIS LAS VEGAS

Paris Las Vegas là một trong những khách sạn sòng bài to lớn và đẹp nhất trên đại lộ Las Vegas Strip. Phía tiền diện có tháp Eiffel cao 541 ft. (164.6 m) là phiên bản của tháp Eiffel ở thủ đô Paris, Pháp quốc với tỷ lệ bằng phân nửa. Bảng hiệu khách sạn nằm trên qủa khinh khí cầu Montgolfier và lối xe dẫn vào khách sạn nằm dưới Khải Hoàn Môn (Arc de Triomphe) có tỷ lệ bằng 2/3 nguyên bản ở Paris. Ngoài ra trước khách sạn còn có bồn phun nước Fontaine des Mers, phía ngoài casino là kiến trúc giống như nhà hát Paris Opera House và điện Louvre ở kinh đô ánh sáng Paris.

Khách sạn Paris Las Vegas chủ nhân của nó là công ty Harrah’s Entertainment, đồng thời cũng là chủ nhân của khách sạn Bally nằm bên cạnh nên hai khách sạn có lối đi bộ hành ăn thông với nhau và chia chung cao ốc đậu xe ở phía sau khách sạn Paris.

Lễ động thổ xây cất khách sạn Paris diễn ra vào ngày 17 Tháng Tư, 1997 trên phần đất trước kia là khách sạn Hilton được khách sạn Bally mua vào một năm trước. Lễ khánh thành khách sạn diễn ra vào ngày 1 Tháng Chín, 1999 với pháo bông rực rỡ được bắn lên từ tháp Eiffel. Nữ minh tinh Pháp Catherine Deneuve là người nhấn nút bật tất cả đèn trong ngoài khách sạn kể cả những giàn đèn thủy tinh treo ở đại sảnh lễ tân. Việc xây cất khách sạn Paris tốn mất 785 triệu USD trên diện tích 24 acres (97,000 m2) do 3 công ty xây dựng Mỹ đảm trách trong đó có công ty MBH Architects ở Newport Beach California.

Kế hoạch lúc đầu người ta muốn xây tháp Eiffel với nguyên chiều cao như tháp Eiffel ở Pháp nhưng vì gần phi trường nên tháp phải thu nhỏ lại bằng nửa kích thước tháp mẹ. Vì cần tận dụng diện tích đất nên hai chân sau của tháp phải xây xuyên qua trần nhà của khu Casino khách sạn. Khách sạn Paris có tất cả 2,915 phòng với giá bắt đầu từ khoảng 130$ nhưng tiền nào của nấy, khách đã từng cư ngụ tại đây cho biết giường gối, tủ giường rất mỹ thuật, tiện nghi nhất là mỗi ngày nhân viên dọn dẹp thay chăn mền, áo gối đều lưu lại một gói sô cô la xinh xắn.

SHOW CA NHẠC HIỆN NAY

Kể từ Tháng 3, 2010 ca nhạc sĩ Barry Manilow người Mỹ sinh trưởng ở New York về trình diễn thường trực mỗi đêm tại đây chuyên về nhạc Pop và Rock nhẹ. Barry Manilow nổi tiếng từ 35 năm nay với những bài hát như “Copacabana”, “Mandy” và “Can’t Smile Without You” đã đưa tên tuổi ông thành thành tượng âm nhạc chuyên về nhạc thời trang với 80 triệu dĩa hát đã bán ra. Phụ diễn chương trình có những màn ảo thuật. Show ca nhạc này trình diễn mỗi đêm lúc 7 giờ 30 trong rạp Paris Theatre sang trọng với 1,500 chỗ ngồi, giá vé từ 95 đến 250$. Mỗi tuần có một xuất hát nhằm gây qũy mua sắm nhạc cụ cho học sinh trung học ở các trường trên đất Mỹ. Muốn mua vé tham dự Show ca nhạc Barry Manilow có thể gọi số 1-800-745-3000 hay mua tại Paris Box Office.

KHU MUA SẮM TRONG PARIS

Đến Paris là phải mua sắm, vì vậy trong khách sạn Paris Las Vegas có hai con đường, phố xá , hàng quán buôn bán thật là thơ mộng. Đó là Paris-Bally’s Promenade và Le Boulevard, nơi đây các cô, các bà như lạc vào mê hồn trận với những nữ trang, đồ “phụ tùng” dễ thương xinh xắn cho đến những áo quần xiêm y thời thượng nhất. Những con đường mua sắm ở đây lát đá tảng đen, hai bên đường những cột đèn sắt tỏa ánh sáng vàng ấm cúng và trên bầu trời “trăng sao dâng ý thơ, mây bay khắp trời” làm du khách không biết mộng hay thực, ngày hay đêm, ở Paris hay ở Las Vegas? Nhạc Pháp du dương dìu dặt, các cô chào hàng hay phát tờ bướm quảng cáo cũng nói bằng tiếng Pháp và lại mặc Bikini. Mua sắm ở Promenade có các cửa hàng nữ trang, phụ tùng đồ lót từ những nhà “thiết kế” nổi tiếng, phòng tranh và sản phẩm nghệ thuật. Ở Le Boulevard có hàng cà phê, tiệm bánh, quán rượu và cũng không thiếu qùa kỷ niệm, đồ da, ví bóp có cái đến vài chục ngàn! Các ông nếu đi với người tình trong mộng thì thế nào nàng cũng nhỏ nhẹ một câu: “Anh ơi, mua gì cho em để đánh dấu kỷ niệm đêm nay!”. Làm sao giả điếc làm ngơ cho được?

TRỊNH HẢO TÂM

Wednesday, February 16, 2011

BÀI 1
LAS VEGAS CÓ GÌ LẠ?
Bài và ảnh: TRỊNH HẢO TÂM

Sau những ngày mưa rồi lại gió, thời tiết Nam Cali thay đổi một cách nhẹ nhàng: trời trong xanh, nắng vàng hiu hắt, từng làn gió mơn man trên da thịt, dường như mùa Thu thực sự đã trở về?

“Bây giờ là Thu rồi đó em
Cây khô nghiêng lặng đứng bên thềm
Gió quen rừng cũ mây về thấp
Sương trắng giăng mù vây kín đêm.
(Nói Với Mùa Thu – Thơ Kim Tuấn, Nhạc Thanh Trang)

Gió quen rừng cũ như cọp nhớ rừng xưa, máu giang hồ vặt nổi dậy, tôi phải đi, nhưng đi xa thời hao địa! Thôi mình đi gần vậy, đến một nơi tuy gần mà lại như là xa cũng có những thắng cảnh Tây Âu như tháp Eiffel, Khải Hoàn Môn của Paris, Trevi Fountains của Rome, cầu Rialto với những con thuyền Gondola của Venice thơ mộng. Nơi nào tuy gần mà lại có những thắng cảnh xa Pháp, Ý tận trời Âu như vậy? Xin thưa đó là Las Vegas thành phố cờ bạc, ăn chơi, giải trí lớn nhất thế giới, thành phố không bao giờ ngủ, đèn thắp sáng ngày đêm. Một nơi nhiệt tình ăn chơi, du khách đến chỉ để cờ bạc, ăn uống, xem trình diễn, mua sắm và xài tiền, là thiên đàng của những người ham mê đỏ đen, cờ bạc, cũng là địa ngục của những người cháy túi, là tuần trăng mật của những cặp uyên ương và cũng là khám lớn của những người tự đeo gông vào cổ. Người ta xưa nay gọi nơi đó là “thành phố tội lỗi” (Sin City) nhưng trái lại Las Vegas có nhiều nhà thờ nhất tính theo đầu người, nhất là những nhà thờ chuyên làm đám cưới mở cửa 24/24. Cô dâu và chú rể chỉ cần ngồi trên xe, lái vào nhà thờ là có mục sư sẵn sàng làm phép cưới cho họ. Đây là thành phố làm hôn thú nhiều nhất và cũng là nơi người ta ly dị và tự tử nhiều nhất. Ly dị nhiều là vì tiểu bang Nevada nơi có Las Vegas tọa lạc, thủ tục ly dị dễ dàng hơn các tiểu bang khác, nhiều người sống ở Mỹ đến Las Vegas để ly dị. Theo nhật báo Las Vegas Sun mở cuộc thăm dò vào năm 2008, Las Vegas là một trong những nơi có số tự tử cao nhất nước Mỹ, nhưng nếu dân Las Vegas rời khỏi đây sinh sống nơi khác thì số tự tử trong nhóm người này sẽ giảm 40%. Trái lại những người từ nơi khác di chuyển về đây sinh sống, số tự tử trong nhóm đó sẽ tăng gấp đôi. Las Vegas là nơi người ta đến làm hôn thú nhiều nhất vì tiểu bang cấp giấy hôn thú cho cả những người không phải là dân Nevada. Thủ tục hôn thú cũng rất dễ dàng và lệ phí rất rẻ, không cần thử máu và không phải chờ đợi một thời gian. Chỉ cần điền một mẫu đơn ngắn nộp vào phòng hộ tịch kèm theo $60 tiền mặt, trình thẻ căn cước có hình là giấy hôn thú sẽ được cấp trong vòng vài phút. Phòng hộ tịch cấp hôn thú làm việc đến nửa đêm và 7 ngày trong một tuần. Trong vòng một năm sau khi hôn thú được cấp, đôi tân lang và tân giai nhân phải làm phép cưới theo tôn giáo để hợp thức thủ tục phối ngẫu. Để tiện việc họ thường đến nhà thờ bên cạnh để mục sư làm phép cưới luôn. Thường nhà thờ mở cửa sáng đêm và có bán sẵn áo cưới, hoa cưới, nhẫn cưới, bánh cưới và rượu xâm banh. Trong các sòng bài cũng có mục sư sẵn sàng làm hôn lễ và phòng đại yến kết hoa để đón tiếp quan viên hai họ, rất tươm tất đàng hoàng!

Xe mướn ở phi trường Las Vegas

Người dân sinh sống ở Nevada lại khỏi phải đóng thuế lợi tức tiểu bang (dĩ nhiên là phải đóng thuế cho liên bang). Nevada là một trong 7 tiểu bang miễn thuế lợi tức tiểu bang (state income tax) là các tiểu bang: Alaska, Florida, Nevada, South Dakota, Texas, Washington và Wyoming. Chính sách miễn thuế này nhằm lôi cuốn người từ các nơi khác về đây sinh sống, nhiều người đến tuổi về hưu thích dọn về Las Vegas để bớt được thuế tiểu bang, giá nhà lại rẻ chỉ bằng 1/3 giá nhà tại California. Ăn uống khỏi cần phải nấu nướng chi cho lôi thôi vì nhà hàng Buffet thức ăn ê hề, đầy đủ các món sơn hào hải vị, món ngon vật lạ nước nào cũng có, sòng bài muốn thu hút những con thiêu thân nên giá nhà hàng không cần lời. Cuộc sống hàng ngày lại có nhiều môn chơi giải trí ở các sòng bài, với tiền hưu, tiền già mặc tình mà chơi cho hết quảng đời vàng son (golden age) còn lại. Dân Cali, một cổ hai tròng, còn dân Las Vegas còn lại một tròng mà thôi (tức là thuế liên bang của IRS) nhưng thuế thổ trạch (bất động sản, property tax của quận hạt, County) và thuế mua bán, ăn uống (sale tax) của thành phố (khoảng 7.75%) phải chịu.

Las Vegas lôi cuốn hấp dẫn, nhưng tại sao tôi không lên đó sống mà lại “tử thủ” quanh năm ở chốn giang hồ Bolsa gió tanh mưa máu? Như đã thưa trước Las Vegas là thiên đàng hạ giới nhưng đồng thời cũng là địa ngục trần gian. Nó là con dao hai lưỡi, giúp ta gọt vỏ qủa đào tiên, đồng thời cũng làm cho ta đứt tay nhỏ máu. Sống cạnh những sòng bài ánh đèn rực rỡ, âm ba tiền rơi loảng xoảng từ các máy kéo, ai mà cầm lòng cho đậu, ai mà chẳng muốn ngồi xuống đặt tiền. Vào cuộc chơi có những lúc thắng trận oai hùng, chồng “chip” cao ngất ngưởng nhưng cũng nhiều lúc thua cháy túi, thân xác rã rời. Xác xuất chủ sòng đã tính toán rất kỹ, thua thì nhiều nhưng thắng chẳng bao nhiêu. Las Vegas cũng như người đẹp, lúc ngây thơ dịu hiền, lúc kiêu sa đài các. Khi mê trận, bước vào tình trường, vui chẳng bao nhiêu mà chỉ chuốt lấy muôn ngàn đau khổ bẽ bàng. Vì vậy dù yêu thích không khí tưng bừng vui chơi của Las Vegas, tôi chẳng bao giờ có ý định muốn sống ở đó vì nơi ấy không là đất lành chim đậu. Lâu lâu lên chơi vài ngày, thắng hay bại cũng phải lui binh, bảo toàn lực lượng. Khi thắng không say men chiến thắng, lúc bại cũng không nóng máu liều mình. Nói cho vui chứ thực tình tôi không mê bài bạc, đến Las Vegas chỉ là ngắm cảnh xem hoa, xem những kiến trúc của các Casino, Hotel mới, dạo quanh các thương xá lộng lẫy và ăn vài bữa Buffet thịnh soạn cho bù những tháng ngày khổ hạnh chuyên trị rau cháo, mì gói qua ngày!

Las Vegas cách Little Saigon không mấy xa, khoảng 275 miles (440 km) lái xe mất khoảng hơn 4 tiếng đồng hồ, hàng ngày ở Bolsa đều có xe đò Việt Nam chạy Las Vegas và ngược lại với giá vé hiện nay 30$ mỗi chuyến, trên xe còn được phát bánh mì, nước ngọt, báo Người Việt và xem Thúy Nga chánh gốc (?) đã đời! Tôi thử vào Internet xem giá máy bay và khách sạn như thế nào, nếu rẻ thì mình đi máy bay cho khỏe thân già (mà còn ham vui). Trang mạng Expedia kê giá bèo nhất là 184$ mỗi người cho vé máy bay khứ hồi từ LAX (Los Angeles Airport) và 2 đêm ở khách sạn Circus Circus còn các khách sạn sang trọng khác thì giá cao hơn nhiều. Circus Circus là khách sạn dành cho gia đình có con nít, trên đó có nhiều trò chơi cho trẻ con, hàng ngày cứ mỗi tiếng đồng hồ đều có xiệc nhào lộn trên cao hay ảo thuật gì đó miễn phí xem cũng đỡ buồn. Tôi chọn giờ bay thuận tiện không qúa sớm cũng như tránh giờ cao điểm kẹt xe khi từ nhà lái xe ra phi trường rồi đặt vé ngay và trả bằng thẻ VISA. Nếu chần chờ khi trở lại nó sẽ tăng lên 5, 10$ mỗi người. Expedia “thank you” và cho số xác nhận (confirmation number) của vé máy bay và khách sạn, như vậy là đủ. Tôi tìm mướn xe ở phi trường Las Vegas, Internet cho biết nơi mướn xe không còn ở trong phi trường nữa mà dời vào trung tâm mướn xe tên McCARRAN RENT-A-CAR CENTER nằm cách 3 miles phía Nam phi trường và cứ 5 phút có một chuyến xe buýt Shuttle đưa khách từ phi trường về trung tâm mướn xe. Tôi mướn xe ở hãng Enterprise loại xe nhỏ giá 15$ một ngày nhưng sau này khi trả xe giá cũng lên tới 25$ một ngày vì nhiều thứ thuế khác nhau.

Sáu giờ 30 sáng Thứ Bảy 02 Tháng 10, 2010 vợ chồng tôi rời nhà ở thành phố nhỏ Brea, lái chiếc Camry cà tàng đời 2000 vào phi trường LAX. Ra đi khi trời vừa sáng vào ngày cuối tuần thiên hạ còn đang “nướng” trên giường nên xa lộ một mình “đường mây rộng thênh thang cử bộ, nợ tang bồng trắng vỗ tay reo, thảnh thơi thơ túi rượu bầu”! Cho xe vào bãi đậu xe dài hạn (Long Term Public Parking Lot C) (lệ phí khoảng 10$ một ngày) ở góc đường Sepulveda và 96 rồi lên xe buýt Shuttle đề chữ “C” vào phi trường. Đi và về không cùng nghĩa như nhau (thi sĩ DTL nói “cùng nghĩa” nhưng nhà văn HP phản đối), chuyến đi là hãng máy bay US Airways cất cánh lúc 9 giờ 30 ở Terminal 1, chuyến Las Vegas về là hãng United bay lúc 6 giờ chiều và đậu ở Terminal 7. Chuyến đi US Airways này đưa chiếc máy bay nhỏ là CR9 mỗi hàng chỉ 4 ghế (có tất cả 22 hàng) nhưng bay cũng khá và cho uống cà phê, cam vắt, nước ngọt đàng hoàng. Chỉ non một giờ sau là phi cơ hạ cánh ở Las Vegas. Ra khỏi nhà ga là những làn gió nóng hắt lên đầu với nhiệt độ gần 100 độ F! Las Vegas nằm trên sa mạc là phải nóng, không nóng thì không phải là sa mạc, tuy là sa mạc nhưng sa mạc Las Vegas không có lạc đà thay vào đó có “ngựa rừng” trong mấy trại Mustang Ranch, giống thú hiếm qúy này cỡi rất nguy hiểm, không chết trên lưng ngựa thì cũng có nguy cơ mang trọng bịnh không thuốc chữa! Độc giả thắc mắc về giống thú này xin đừng “nóng” cứ từ từ theo dõi, những bài tới hạ hồi sẽ rõ!

Ra khỏi Terminal 1 nơi vòng quay hành lý số 10, 11 là có một hàng xe buýt Shuttle loại lớn chở đến trung tâm cho mướn xe. Xe thì lớn nhưng chỉ có chừng 16 ghế ngồi, còn lại là khoảng trống giữa xe là kệ chứa hành lý và có nhân viên chất cũng như giao hành lý cho mình. Xe chạy về hướng Nam chui xuống đường hầm nằm dưới phi đạo, 5 phút sau là tới trung tâm cho mướn xe. Trung tâm này cơ ngơi hoành tráng, tổ chức rất khoa học, tất cả các hãng cho mướn xe như Alamo, National, Dollar, Thrifty, Enterprise, Payless, Budget, Avis, Hertz…đều có chi nhánh văn phòng ở đây. Trung tâm có 2 tầng lầu, to lớn như Parking Building (cao ốc đậu xe) văn phòng phía trước, phía sau là nơi đậu xe. Từ trước tới nay tôi quen mướn của Enterprise thì nay cũng Enterprise, họ giao cho tôi một chiếc mới tinh hiệu KIA, loại SUV nhỏ kiểu Seoul, đồng hồ mới 5 miles, chính vì xe mới này mà chiều nay tôi mới bị cảnh sát chớp đèn, hụ còi chận lại giữa con đường Las Vegas Boulevard mà người ta thường gọi là “Strip”! Tôi tưởng là đường lạ không quen, bị “ticket” tốn 5, 6 trăm đô lãng nhách rồi! Nhưng không chỉ vì xe tôi…không có bảng số! Còn một chuyện nữa mà tôi nghĩ là phí tiền vô ích, là hãng cho mướn xe giao ước là xăng trong thùng bao nhiêu, khi trả xe mực xăng phải vậy, nếu thiếu họ tính 4.50$/gallon (trong khi hiện nay giá xăng khoảng 3$/gallon). Nếu “trả trước” (Prepay) giá là 2.50$/gallon. Tôi hỏi “trả trước” là sao? Họ nói xe sẽ được đổ đầy thùng xăng với giá là 37$, khi trả xe cứ xài cạn tàu ráo máng! Tôi chịu vụ này, có nghĩa là mình cứ chạy xả láng khỏi lo tìm trạm đổ xăng lôi thôi vì thật tình tính tôi không thích đi đổ xăng xe tí nào. Tới trạm đổ phải de tới de lui, coi cây xăng nào trống, thuận chiều với nấp thùng xăng của xe mình? Một lần tôi đang đứng bôm ở một trạm xăng ở gần Bolsa, có một bà Mỹ độ 50 tóc vàng sợi nhỏ, ngồi trên xe hỏi nấp thùng xăng…của bả nằm bên nào? Thật kỳ cục, xe của bả mà bả lại hỏi tôi! Thoáng qua tôi nghĩ chắc bà này thấy tôi phong độ, “đẹp lão” nên tính làm quen kiếm chuyện gì đây? Miệng cười vô tư và “cũng liều nhắm mắt đưa chân, thử xem con tạo xoay dần đến đâu”? Bả thấy tôi ngạc nhiên nên giải thích là xe mướn nên không rành! Trở lại xe mướn của tôi, tôi trả tiền nguyên một thùng xăng đầy nhưng thực ra tới ngày trả xe tôi chỉ chạy được 90 miles và kim xăng chỉ xuống ¼ thùng mà thôi! Thật phí của giời! Hãng cho mướn xe đã tính hết, Las Vegas xem hoành tráng, lộng lẫy nhưng không rộng lớn bao nhiêu, chỉ có con đường “Strip”, đi dăm ba phút cũng về chốn cũ. Vã lại không dám đi rong nhiều, sợ cảnh sát hụ còi chận xe tôi lại nữa!

Giờ “check-in” khách sạn Circus Circus là 3 giờ chiều, mà giờ này mới có 11 giờ 30 trưa nên tôi lái xe vào đại lộ “Strip” dãy xương sống của thành phố tội lỗi Las Vegas để bà xã tôi chiêm ngưỡng mặt tiền các sòng bài, khách sạn Casino hoành tráng, xa hoa. Thành phố này dư điện nên ban ngày cũng thắp đèn xanh đỏ. Từ phía Nam lên là Mandalay Bay nghe nói của tư bản Singapore nhưng nay cũng bán cho đại công ty MGM, nguy nga đồ sộ nhưng hơi vắng khách, từng tổ chức thi hoa hậu VN hoàn vũ, dường như năm rồi tới giờ chót hũy bỏ cuộc thi làm các người đẹp khắp các tiểu bang và cả Việt Nam kéo va ly về (có cô còn mướn chuyên gia trang điểm làm tóc đi theo) phải một phen khóc cười! Đến hẹn lại lên, xù hẹn, hũy show “nhưng sao đi mà không bảo gì nhau để…anh gọi tiếng…thở buồn!” Kế đến là Luxor kim tự tháp màu đen, Excalibur lâu đài thời trung cổ, Tropicana vẫn không có gì thay đổi, hai khách sạn sau này đã cũ, giãm giá phòng chờ thời. Qua ngã tư Strip và Tropicana thì hai bên đường trở nên đông đảo, bộ hành du khách tấp nập, ngựa xe như nước áo quần như nêm. Bên trái là New York, New York với tượng Nữ Thần Tự Do và cây cầu Brooklyn, bên phải là MGM Grand đồ sộ, nặng nề. Bên trái cạnh Monte Carlo là những kiến trúc mới hai năm trước tôi chưa từng thấy là Mandarin Oriental, Aria Resort & Casino, Vdaral Hotel & Spa. Còn bên phải là Planet Hollywood hai năm trước cũng chưa có bên cạnh Paris với tháp Eiffel và Khải Hoàn Môn cao vời vợi và Bally’s một cao ốc khiêm nhượng. Đối diện tay trái là Bellagio kiến trúc Ý Đại Lợi huy hoàng bề thế soi bóng trên mặt hồ lăn tăn gợn sóng với những hàng cây xanh bóng ngã bên đường thật thơ mộng trữ tình. Qua ngã tư Flamingo Road, tay trái (phía Tây) có Caesars Palace dù đã xưa nhưng không chịu lép vế, xây thêm nhiều kiến trúc theo kiểu La Mã cổ xưa như đấu trường Colosseum, Trevi Fountains và thương xá Forum có mặt tiền nhìn ra Strip thật kiêu sa, lộng lẫy. Cũng bên trái về hướng Bắc là hai khách sạn cũ một thời huy hoàng vang bóng từng là phát pháo đầu tiên để Las Vegas bỏ chốn downtown Fremont cũ mà Nam tiến về khu đô hội hoa đèn hiện nay. Đó là The Mirage nổi tiếng với Show cọp trắng với hai anh chàng sanh nghề tử nghiệp người Đức Siegfried và Roy. Ban đêm trước khách sạn là núi lửa tuôn trào một thời làm du khách dừng chân xem coi thích thú. Bên cạnh là Treasure Island mỗi đêm với Show Hải tặc Caribbean miễn phí có cà nông bắn ầm ầm và người rơi từ cột buồm cao xuống, nước văng lên tung tóe. Bên kia đường là 3 khách sạn cũng một thời vàng son, nay kiên nhẫn chờ thời, chờ có người mua để phá sập là Flamingo, Imperial Palace và Harrah’s. Phía Bắc một chút là cơ ngơi của Venetian Resort Hotel Casino là phiên bản thành phố xây trên mặt nước Venice bên Ý, cũng có cầu Rialto, tháp đồng hồ công trường San Marco với những con kênh, các con thuyền Gondola xuôi ngược mái chèo. Cạnh đó là Palazzo chỉ một cao ốc hình như anh em cùng chủ? Phía Bắc thấy hai khách sạn cũng mới là Wynn và Encore buyn đinh đen cong cong có khu mua sắm toàn hàng hiệu.


Xe chạy đến ngã tư Spring Mountain Road thì khu Strip vàng son hoa lệ mỹ miều xem như chấm dứt. Bà xã than đói bụng, đòi đi ăn buffet, ăn đồ ta, đồ Tàu, đồ Mỹ thì thường qúa, tới Las Vegas muốn ăn đồ Tây. Nên tôi tìm cách quay xe lại đến khách sạn Paris có gì lạ không em. Lái xe chạy vào dưới Khải Hoàn Môn thì gặp Valet Parking, phải tấp lề phải ra phía sau khách sạn mới có Self Parking, lên những con dốc, hết tầng này sang tầng khác, đôi lúc phải nhấn ga mạnh cho xe vọt lên, sợ ngần ngừ tuột dốc thì chết! Cuối cùng cũng tìm được chỗ đậu nhưng phải nhớ vị trí xe đậu, lầu mấy, hàng xe chữ gì, số mấy? Tìm thang máy đi xuống khách sạn. Các casino ở đây lạ một điều là nhiều cửa vào, lối nào cũng dẫn vào casino, không muốn đi nó cũng đẩy bằng thang cuốn (escalator) nhưng khi muốn tìm lối ra thì thật khó, cố tình không thèm chỉ dẫn cửa ra.

Vào Casino Paris tìm đến The Village Buffet thấy ngưòi ta sắp một hàng dài, có một bảng quảng cáo: “Buffet of Buffets: Ăn 7 Buffets ở 7 Casino, nguyên ngày 24 tiếng đồng hồ chỉ trả 39.99$!” Hỏi cô thu ngân thì thật như vậy: Hiện nay ở Las Vegas các nhà hàng Buffet ở các sòng bài có phong trào chiêu dụ thực khách, trả tiền một lần, ăn bất cứ các khách sạn nào có tham gia chương trình, trong 24 tiếng đồng hồ ăn bao nhiêu lần cũng được. Nghĩa là bao bụng nguyên suốt một ngày đêm với một giá duy nhất. Đó là chiêu thức câu khách mới mẻ ở Las Vegas trong mùa Thu năm nay:

Chị em nếu muốn giữ eo
Có lên Vegas đừng vào Buffet!

TRỊNH HẢO TÂM