Pages

Powered By Blogger

Monday, May 23, 2016


LÊN MIỀN NÚI ÐỎ SEDONA, ARIZONA

KỲ 2

Bài và hình: TRỊNH HẢO TÂM

 


Sedona là một vùng núi đá đỏ nằm trên cao nguyên phía Bắc của thành phố Phoenix, nơi đây còn lưu lại nhà cửa trên hang núi của người da đỏ. Người xưa tin rằng vùng núi này tích tụ nhiều năng lượng có thể chữa được nhiều thứ bệnh. Ngày nay Sedona là một thành phố du lịch, nghỉ dưỡng và là nơi thích hợp cho người về hưu xa lánh bụi trần.



Từ trung tâm thành phố du khách nhìn thấy rất rõ những ngọn núi đá đỏ sừng sững bao quanh, hình dáng đứng thẳng như những hòn non bộ được đặt trên một chân đế, dưới chân đế có cây xanh, trên ngọn núi thì chỉ là đá đỏ hay vàng cam và thay đổi màu sắc theo góc độ tia nắng cao thấp của mặt trời. Vùng núi này ngày xưa hàng triệu năm trước nằm dưới đáy biển rồi bị những cơn địa chấn đẩy chúng nhô lên khỏi mặt nước, sau đó bị những trận mưa, lụt, gió, bão tác động tạo nên hình dáng hoành tráng lạ lùng như ngày nay. Trên những núi đó hiện nay còn để lại những căn nhà đục trong vách đá hay xây bằng đá trên sườn núi và những tranh vẽ trong hang động. Ðó là di tích còn lại của những thổ dân đã sinh sống ở đây khoảng 1,000 năm trước. Ðiều kỳ lạ là nhóm thổ dân này ngày nay hoàn toàn biến mất, không còn lại một người nào, những bộ lạc sinh sống bây giờ hoàn toàn khác xa ngôn ngữ, phong tục của nhóm thổ dân đó. Họ có thể bị bịnh dịch, thiên tai hay phi thuyền không gian đưa đi sang một hành tinh khác? Không ai có thể giải thích được. Nếu có thì giờ lưu lại nơi đây năm ba ngày, du khách lên núi sẽ thấy tận tường những di tích kiến trúc của họ. 



Ngày xưa người dân da đỏ sống trong vùng tin rằng những ngọn núi đá đỏ là giang sơn riêng của thần linh ngự trị, chỉ có những bậc tù trưởng xếp xòng bộ lạc hay những thầy thuốc (vì trị bịnh theo “khoa học” huyền bí nên còn được gọi là phù thủy) mới được phép lên núi để cúng vái, tế lễ cầu xin thần linh “truyền tâm ấn” để họ về trị bịnh cho nhân dân. Trong vùng Arizona mỗi khi mưa giông sấm sét là lằn sét hay đánh xuống ngọn những núi đá đỏ nên người ta tin rằng những ngọn núi đó tích trữ rất nhiều năng lượng thiên nhiên có thể chữa được những chứng bịnh. Một nhóm người lấy tên là “New Age” cho rằng ở Sedona có 4 ngọn núi chứa năng lượng điện từ (vortex power) có khã năng chữa bịnh, giảm căng thẳng thần kinh, 4 ngọn núi đó là Bell Rock, ngọn núi ở phi trường Sedona (phiá Tây Nam thành phố trên một trảng đất cao 4,800 feet), Catheral Rock (7 miles về hướng Tây Nam Sedona) và  ngọn ở Boyton Canyon (8 miles phiá Tây Bắc). Nhóm “New Age” cho rằng con người mắc bịnh là do năng lượng trong cơ thể mất quân bình (giống như thuyết âm dương của người Tàu) nên cần phải tới vùng Sedona hấp thụ năng lượng và cả những người không bịnh tật cũng nên đến đây để cân bằng lại  tâm linh, nhân điện. Ngày nay trong vùng Sedona có những thiền đường để du khách có thể ngồi tham thiền theo phương pháp Zen hay tập dưỡng sinh Yoga và những hồ tắm thư giãn Spa, phòng chữa bịnh bằng vật lý tri liệu massage dùng những cục đá nóng để đả thông huyệt đạo. Những phương pháp này phụ nữ Mỹ giàu có rất thích nên những người hành nghề massage ở đây cũng kiếm bộn bạc.



Tháng 10 năm 1901 ông Theodore Carl Schnebly nguyên quán từ làng Gorin, Missouri trôi nổi đến đây với vợ và hai con tên Ellsworth và Pearl, lúc đó vùng Sedona chỉ có chừng 6 gia đình người da trắng. Ông khai khẩn đất hoang để trồng cây trái, rau cải và mở cửa hàng tạp hóa để bán các sản phẩm ông trồng. Người dân ở đây than phiền thư từ rất lâu tới, từ bưu điện gần nhất là Flagstaff nhiều khi phải mất cả tháng mới tới vùng này. Ông thấy cửa hàng của mình cũng rộng rãi và lúc đó cũng là nhà trọ cho lữ khách đi lại từ Jerome đến Flagstaff. Ông muốn xin phép mở trạm bưu điện ở cửa hàng mình. Trong đơn xin phép gởi Tổng Nha Bưu Ðiện vì địa phương này chưa có tên nên ông đề là “Red Rock Crossing Station”. Tổng nha Bưu Ðiện bác tên này vì cho rằng quá dài không đủ chỗ trong cái mộc đóng trên con tem và đề nghị ông chọn tên khác. Ông không biết chọn tên nào, hai chữ “Schnebly Station” cũng còn dài, bỗng ông sực nhớ tới vợ ông là Sedona nên ông lấy tên vợ đặt cho trạm bưu điện. Từ đó Sedona trở thành điạ danh chính thức của vùng này. Vợ ông gốc gác người da đỏ mà ông gặp đâu đó ở Arizona trên con đường trôi nổi từ Missouri qua miền Tây.



Thành phố Sedona thành lập năm 1988 rộng 19 dặm vuông nằm giữa hai quận Coconino và Yavapai, tư nhân chỉ làm chủ 51 phần trăm đất ở Sedona, còn lại thuộc rừng quốc gia Coconino National Forest. Thành phố du lịch và cho người về hưu sống khoảng đời tuổi vàng còn lại nên tuổi trung bình của 10,000 người dân ở đây khá cao là 50. Vì trên cao nguyên cuối cùng của rặng Rocky Mountains với cao độ 4,500 feet nên khí hậu nơi đây mát mẻ quanh năm, mùa hè không quá 75 độ và đông không dưới 46. Là một thành phố nghỉ mát nên Sedona sống về du lịch và là nơi có cảnh trí lạ lùng đẹp đẽ nên rất nhiều cuốn phim được quay tại đây và phòng thương mại Sedona có nguyên một ban chỉ dẫn cho những ai muốn thực hiện phim ảnh.



Chúng tôi rời Sedona sau 2 tiếng đồng hồ đi loanh quanh thăm thú, lên xe rẽ trái vào con đường 179 xuôi Nam sau 15 miles sẽ gặp xa lộ 17 để về Phoenix. Trên con đường về, lại đi trúng ngay một thắng cảnh đó là ngọn núi đá đỏ Bell Rock. Dừng xe lại tại một bãi đậu bên đường lấy trái cây trong thùng lạnh ra ăn và chụp hình ngọn Bell Rock cũng như ngọn núi khác bên cạnh. Khu rừng nơi bãi đậu xe có các cây xương rồng rất đẹp, nhiều loại khác nhau, tôi thử nhổ một cây con giống như cây khóm lá xanh trắng rất xinh đẹp để đem về trồng nhưng nhổ không lên lại còn bị gai đâm chảy máu và đất trắng rất cứng như xi măng mà lúc đầu tôi tưởng là cát mịn! Tôi “ngộ” một điều: Trên đời hoa đẹp không phải dễ hái, hoa đã không suy suyển, người hái lại còn mang thương tích hận lòng!



Ông trời lại nỡ...phụ lòng người ngay mắc nạn, đi tiếp chúng tôi lại gặp một khu Outlet Center, ôi thôi đủ mặt các cửa hàng đồ hiệu, quần áo, dày dép, son phấn, nồi niêu, chén dĩa. Các bà như lạc vào chốn thiên thai mê hồn trận, còn các ông đứng bên ngoài nhìn trời hiu quạnh, nhìn “lá hoa về chiều lạnh lùng...mềm đưa trong nắng lưa thưa” mong sao cho sớm ra về! Thoát cơn bĩ cực đỡ hao tốn tiền!



Chúng tôi về tới Phoenix lúc 7 giờ chiều, mùa Thu trời tối âm u, mặt trời đi ngủ sớm. Hôm sau buổi sáng đi thăm thú vài nơi ở Phoenix, vào khu mua sắm Scottsdale Fashion Square là một trung tâm mua sắm sang trọng tránh rét luôn tiện quan sát các cửa hàng ở Phoenix bày hàng như thế nào? Khi ăn trưa ở Panda Express trong khu Food Court, một bà già Mỹ đứng sắp hàng sau tôi thấy tôi là người Á Đông nên hỏi: “Cậu ở đâu tới?” Tôi trả lời là từ Los Angeles qua. Bà già vui như gặp đồng hương: “Tôi ở San Francisco nghe người ta nói về Phoenix dưỡng già rất là thoải mái. Tôi mới về đây vài tháng thấy nóng và buồn quá, chắc là phải trở lại California thôi nhưng nhà đã bán mất rồi! Mua lại cái khác thì bây giờ giá lại quá cao!” Chúng tôi ra phi trường Phoenix lúc 3 giờ để về lại miền Nam California kết thúc chuyến đi Arizona nhân dịp Lễ Cựu Chiến Binh.

No comments:

Post a Comment